Page 540 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 540

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                  ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 vừa cũ, vừa không đẹp. Chị Thanh Hương chê là xấu lắm.   đấu vươn lên. Cơ quan dần dần được tổ chức ngăn nắp,
                                                                       1
 Bác bảo: "Chẳng biết các cô đan đẹp thế nào mà chê mũ   vười rau xanh tốt quanh năm và có cả một ruộng ngô… .
 Bác xấu".                                *
                                         *     *
 Tối hôm ấy, chị em bàn nhau phải đan biếu Bác một
                 . . .
 cái mũ thật đẹp. Chị Mỹ Hảo, người khéo tay nhất bấy giờ
                 Trong đời, lần đầu tiên, đây là một vinh dự quá bất
 được chị em giao cho công việc ấy. Chị đan một mạch đến   ngờ, một hạnh phúc cao nhất đối với tôi. Tôi nghĩ suy, sắp
 khuya  thì  xong.  Vốn  biết  Bác  có  vật  gì  quý  đều  đem   xếp, dự kiến những điều Bác sẽ hỏi và mình sẽ thưa lại.
 thưởng bộ đội, hoặc biếu các cụ phụ lão, chúng tôi lo rằng   Nhưng còn đâu thì giờ, tôi thầm trách anh Hiến, lẽ ra anh

 cái mũ cũng không được Bác dùng. Chúng tôi bàn là phải   cho tôi biết ngay từ đầu. Tôi kìm cương ngựa lại, thong
             thả suy nghĩ và chờ anh Hiến.
 viết thư gửi theo thưa với Bác là cái mũ này chúng tôi đan
                 Đến giữa rừng, một ánh lửa đằng xa soi đường đưa
 mỗi người mươi dòng, biếu Bác, mong Bác giữ mà dùng,
             chúng  tôi  về  một  căn  nhà  nhỏ.  Anh  Chiến  ra  gặp  và
 may ra Bác nể tình mà giữ lại. Bẵng đi một thời gian, một
             hướng dẫn chúng tôi đến một nơi khác. Đi một quãng nữa
 hôm chị Thanh Hương và tôi lại được dự một cuộc họp.   thì đến ngôi nhà lá. Một đống lửa đốt ở giữa nhà. Một ông
 Bác đến, tất cả các đại biểu nữ, như thường lệ, được gọi   cụ điềm đạm đang ngồi trên một khúc gỗ. Ánh lửa chói
 lên ngồi ở hàng ghế đầu. Chúng tôi nhìn lên chủ tịch đoàn   lòa vầng trán cao, ông cụ cúi xuống xếp lại que củi cho

 thấy  Bác  rút  trong túi ra  cái  mũ  len  chúng tôi  gửi  biếu,   ngọn  lửa  cháy  to  nên  không  nom  rõ  mặt.  Không  gì  vui
 chúng tôi rất sung sướng.   sướng hơn. Tôi không ngờ nơi đây là Phủ Chủ tịch, là nơi
             luận bàn việc nước của Trung ương Đảng và Chính phủ -
 Một hôm, Bác mang đến cho ba cái áo len. Chị Hoàng
             trung tâm lãnh đạo toàn dân chống Pháp - nơi tập trung
 Thị Ái, bấy giờ phụ trách cơ quan, không dám nhận và
             trí tuệ  và  sức mạnh của  dân  mình.  Và  ông  cụ  khoác  áo
 thưa là để Bác cho các chiến sĩ có công. Bác bảo: "Bác có
             kaki bạc màu ngồi đó lại là Bác Hồ.
 cho các cô đâu mà các cô từ chối. Đây là Bác cho các cô để   Trong  khoảnh  khắc,  tôi  còn  tần  ngần  đứng  lại  bên
 các cô biết trọng người già. Một cái các cô biếu bác Tôn,   ngoài, anh Lê Văn Hiến bước vào trước. Đến khi Bác lên

 một cái các cô biếu mẹ liệt sĩ Bùi Thị Cúc, còn một cái để   tiếng gọi:
 dành đấy, khi cần thì có tặng phẩm mà dùng".   __________
 Tất cả sự săn sóc của Bác động viên chúng tôi phấn   1. Xem: Nước non bừng sáng, Sđd.


    537       538
   535   536   537   538   539   540   541   542   543   544   545