Page 544 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 544

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                  ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 nhân phát triển lên quá gấp đôi, phân tán làm nhiều cơ sở.   Cũng may là điều này tôi đã chuẩn bị sẵn trong óc,
 Điện  lại  sáng  rừng,  giấy  lại  tiếp  tục  ra  lò.  Giấy  bạc  in,   nên báo cáo rất tỉ mỉ với Bác về tình hình ăn ở, về việc địa
 giấy  in  sách  báo.  Giấy  về  miền  xuôi  với  các  tỉnh  đồng   phương  cung  cấp  gạo,  mắm  muối,  về  việc  giúp  các  gia
 bằng địch hậu. Giấy lên vùng rẻo cao với các đồng bào   đình công nhân tham gia làm việc trong nhà máy. Tôi kể
 dân tộc. Giấy vào Trị - Thiên, vào khu Sáu… Đồng bào,   lại những hy sinh to lớn của anh chị em công nhân làm
 đồng  chí  ta  trong  đó  ngày  ngày  khát  khao  mong  đợi   việc  không  có  lương,  ăn  uống  kham  khổ,  nhưng  trăm
 những văn kiện, tài liệu, chỉ thị của Đảng, của Bác… Và   người như một đều hướng về Đảng và tin tưởng ở thắng
 cũng từ đấy, Ủy ban công nhân quyết định lấy tên đồng   lợi ngày mai.
 chí  Hoàng  Văn Thụ, một  trong những  lãnh  tụ xuất sắc   Trước  hết  Bác dạy tôi phải chú trọng đến  việc  nâng
 của  Đảng  Cộng  sản  Việt  Nam,  đặt  tên  cho  nhà  máy   cao  đời  sống  cho  công  nhân.  Bác  nói:  "Kháng  chiến  còn
 kháng chiến của mình.   dài, phải biết tăng gia và tiết kiệm, tránh lãng phí, chi bộ
 Buổi  tối  hôm  ấy,  tôi  báo  cáo  không  được  mạch  lạc   Đảng phải quan tâm đến đời sống và học tập của anh chị

 lắm, nhưng Bác rất chú ý lắng nghe. Thỉnh thoảng Bác gật   em thợ".
 đầu. Tôi ngước nhìn thấy Bác vui, nên cứ tiếp tục kể. Còn   Tôi say sưa nghe kỹ từng lời, từng chữ. Bác tiếp tục hỏi:
 anh Hiến thì theo dõi, thỉnh thoảng lại nhắc một vài việc   - Nhà máy đã che kín chưa? Khi tàu bay bắn phá thì
 mà tôi quên. Tự nhiên tôi thấy mình bạo hơn. Tôi kể cả   anh chị em núp ở đâu?

 những chuyện làm được, những chuyện chưa làm được   Thực  ra  nhà  máy  chúng  tôi  chưa  có  kế  hoạch  gì  cả.
 trong  lãnh  đạo,  trong  đấu  tranh  cho  Bác  nghe  để  mong   Bản  thân  lại  còn  non  nớt,  thiếu  kinh  nghiệm,  lại  xem
 Bác  dạy  bảo  cho  những  việc  nên  làm,  những  điều  phải   thường, nên tôi báo cáo:
 tránh. Tôi ngừng một lúc.   - Gần rừng, nếu có việc gì, chúng cháu chạy ra rừng,
 - Thế nào, hết chưa? - Bác hỏi tôi.   hoặc, thưa Bác, chạy vào sườn núi ạ!

 - Cháu quên nhiều, Bác dạy gì cháu thưa tiếp.   Bác lắc đầu, nói:
 Bác châm một điếu thuốc lá, rồi hỏi:   - Không được đâu, thế là chủ quan lắm. Ngày mai về
 - Anh chị em thợ làm việc và chiến đấu gian khổ như   họp chi bộ Đảng, các chú phải tổ chức đào hầm tránh máy
 vậy, chú sắp xếp cho công nhân và gia đình anh chị em ăn   bay,  phải  che  chắn  máy  móc  cẩn  thận.  Nếu  bỏ  chạy  thì

 ở như thế nào?   không sản xuất được mà còn bị lộ, nguy hiểm. Còn người,


    541       542
   539   540   541   542   543   544   545   546   547   548   549