Page 585 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 585

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                                                 ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



                 Ăn  cơm  xong,  tráng  miệng  bằng  chuối  do  Bác  tăng                        lòng yêu nước, có một con cũng cho đi  chiến đấu. Tinh
             gia. Bác hỏi tôi về chuyện nhà. Vâng lời Bác, tôi kể:                               thần thật là quý!
                 Cháu mồ côi cha năm lên bảy. Mẹ cháu đi bước nữa                                    Rồi Bác hỏi tôi:
             nhưng  vẫn nuôi cháu.  Trước  Cách mạng Tháng  Tám  ít                                  - Lúc bị thương, cháu nghĩ thế nào?
             ngày, bản cháu bị thổ phỉ đốt phá sạch. Bố dượng cháu                                   - Thưa Bác, lúc đó hỏa lực địch từ lôcốt trước mặt vẫn
             lo buồn, sinh bệnh rồi mất. Thế là cháu lại mồ côi cha lần                          nhả đạn chặn bước tiến của quân ta. Cháu nghĩ chưa hoàn
             thứ hai. Mẹ con cháu làm ăn rất vất vả lần hồi nuôi nhau.                           thành nhiệm vụ thì dù hy sinh cũng không thể lùi bước.
             Cách  mạng  Tháng  Tám  thành  công,  cháu  được  đi  học,                          Cánh tay phải của cháu đã bị gãy nát nhưng da thịt còn
             được ca hát với bạn bè, nhưng chưa bao lâu thì giặc Pháp
                                                                                                 dính lủng lẳng, vướng quá, cháu liền nhờ đồng đội chặt
             lại  xâm  chiếm  nước  ta.  Ngày  kháng  chiến  toàn  quốc
                                                                                                 đứt  hẳn để dễ  cử  động.  Cháu  nghiến  răng  chịu  đau  rồi
             bùng nổ, cháu mới mười lăm tuổi nhưng đã biết đi cày.
                                                                                                 dùng tay trái ôm bộc phá xông tới áp vào lỗ châu mai, giữ
             Cháu nghĩ cầm được cày thì nhất định cầm được súng đánh
                                                                                                 cho đến khi sắp nổ mới chịu buông ra. Lôcốt địch nổ tung,
             Pháp.  Một  hôm  đang  cày  ruộng,  cháu  nghe  bà  con  nói
                                                                                                 cháu bị văng ra xa rồi ngất.
             ngoài chợ huyện có tuyển quân, cháu mừng quá, chạy về
                                                                                                     Bác xúc động bảo tôi:
             xin mẹ cho đi tòng quân. Mẹ cháu bảo "Con còn nhỏ, bố
                                                                                                     - Cháu bị thương mất nhiều máu, người còn yếu lắm.
             mới mất, mẹ chỉ có một mình con, con ở nhà giúp đỡ mẹ…".
                                                                                                 Cháu cần nghỉ ngơi bồi dưỡng cho lại sức, nhưng cũng có
             Nhưng cuối cùng mẹ cháu cũng bằng lòng cho cháu đi.
                                                                                                 thể  tranh  thủ  học  thêm  văn  hóa,  đọc  sách  để  nâng  cao
             Mẹ dặn cháu ba điều:
                                                                                                 kiến thức.
                 - Không được làm phiền anh em, phải cố gắng giết thật
                                                                                                     Bác nói tiếp:
             nhiều giặc Pháp và thổ phỉ để dân làng và mẹ khỏi khổ.
                                                                                                     - Hôm nay, cháu lên thăm Bác, các đồng chí trong cơ
                 - Đừng làm điều xấu, đừng làm điều lỗi để phải đi tù.
             Mẹ thấy con đi tù thì mẹ chết mất.                                                  quan muốn biết rõ về chiến thắng biên giới và thành tích
                 - Nhớ viết thư về thăm mẹ và bà con luôn. Khi nào hết                           của  cháu.  Cháu  chuẩn  bị  đến  tối  nói  chuyện  cho  mọi
             giặc Pháp thì trở về với mẹ.                                                        người nghe.
                 Nghe  đến  đấy,  Bác  cảm  động  nói  với  các  đồng  chí                           -  Cháu  nói  tiếng  phổ  thông  chưa  thạo,  sợ  nói  tiếng

             trong cơ quan:                                                                      dân tộc thì nhiều đồng chí không nghe được.
                 - Các bà mẹ ở nước ta, cũng như mẹ cháu Cầu rất giàu                                - Cháu biết tiếng phổ thông thế nào cứ nói thế.


                                                                     583                          584
   580   581   582   583   584   585   586   587   588   589   590