Page 588 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 588

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                  ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 Tối  ấy,  tôi lên  nói  chuyện.  Bác  giới  thiệu tôi với  các   thăm mẹ và bà con trong bản thì nói Bác và anh chị em
 đồng chí có mặt   trong cơ quan có lời hỏi thăm.
 - Cháu Cầu bị thương mất nhiều máu, bị sức ép của   Tôi chăm chú nghe lời Bác dạy. Tuy trong lòng hết sức
 bộc phá, lại đi đường xa còn yếu nên không nói to được.   hồi hộp, bịn rịn vì phải xa Bác, nhưng tôi cũng nói được
 Các cô, các chú, các cháu ngồi xích lại để nghe cho rõ, để   mấy lời kính cẩn chúc Bác mạnh khỏe, sống lâu để lãnh

 cháu Cầu nói cho đỡ mệt.   đạo nhân dân kháng chiến thắng lợi.
 Lần đầu tiên nói chuyện trước nhiều người, lại toàn là   Bác dặn kỹ đồng chí liên lạc chú ý giúp đỡ tôi khi đi
                                         1
 cán  bộ  chung  quanh  trung  ương,  tôi  không  khỏi  rụt  rè.   đường, rồi Bác cho tôi về… .
                                          *
 Nhưng được Bác khuyến khích, tôi đã mạnh dạn trình bày
                                         *     *
 bằng tiếng phổ thông khá trôi chảy.
                 . . .
 Nói chuyện xong ra về, tôi không sao ngủ được. Tôi
                 Trong đại hội, số đại biểu nữ chúng tôi chưa nhiều.
 xao  xuyến  bâng  khuâng  như  đang  sống  trong  giấc  mơ.
             Bác càng quan tâm đối với chị em là anh hùng, chiến sĩ thi
 Tôi cũng băn khoăn, lo khi về không biết làm thế nào để
             đua.  Trong  buổi  thứ  ba,  sau  bản  báo  cáo  của  anh  hùng
 truyền đạt lại được hết ý, hết tình của Bác đối với tôi, đối
             Nguyễn Quốc Trị và Nguyễn Thị Chiên thì đến lượt tôi.
 với đơn vị tôi.   Bước lên bục nói chuyện, chân tôi run run. Tôi quay
 Sáng hôm sau, tôi dậy sớm nhưng thấy Bác còn dậy   lại  nhìn  Bác,  Bác  nhìn  tôi  mỉm  cười  khuyến  khích.  Tôi
 sớm hơn tôi. Bác đang tập thể dục.    cảm thấy Bác nhắn nhủ tôi "Cháu cứ nói, nghĩ thế nào cứ

 Bác cho tôi cùng ăn sáng. Trước khi cho tôi về đơn vị,   nói ra như thế. Đây là anh em trong một gia đình công - nông -
 Bác căn dặn:   binh cả mà".
                 Thế là tôi bình tĩnh lại. Tôi kể lại đời mình. Mạnh bạo
 - Cháu cần ăn nhiều, đừng thức khuya cho chóng lại
             dần. Mấy trăm con mắt nhìn vào tôi không làm cho tôi bối
 sức. Cháu nói được tiếng phổ thông rồi, nhưng muốn nói
             rối nữa. Những ánh mắt yêu thương như nhắc nhở tôi ôn
 thạo hơn thì nên xem nhiều sách báo và mạnh dạn dùng
             nghèo kể khổ. Tôi lặn lội nhiều, vất vả nhiều, nhưng ít khi
 tiếng phổ thông, không sợ sai, sai sẽ sửa, mới lạ sau quen.   tôi nghĩ lại, ôn lại những quãng đời đã qua của mình. Rồi
 Cháu nhớ chuyển lời của Bác hỏi thăm các cán bộ và chiến   __________
 sĩ Cao - Bắc - Lạng. Cháu có viết thư hay nghỉ phép về
                 1. Xem: Avoóc Hồ, Sđd.

    585       586
   583   584   585   586   587   588   589   590   591   592   593