Page 74 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 74

Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC                                                                       ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 lương nên đã quyết định bãi công đấu tranh. Bác biết và   những ngày đầu khởi nghĩa. Chúng tôi có hỏi - không phải tò
 Bác hiểu rõ tâm tư của mọi người dân lao động Sài Gòn   mò mà trên danh nghĩa là đàn ông với nhau - tại sao Chủ tịch
 vì suốt thời gian Bác lưu lại ở Sài Gòn, Bác cũng là người   không lấy vợ, không lập gia đình? Hồ Chí Minh trả lời một cách
 lao động sống cực khổ. Sau này, khi làm Chủ tịch nước,   chân  tình  và  thân  mật:  "Khi  còn  trẻ  phải  đi  hoạt  động  cách
 mỗi lần tiếp các đại biểu Sài Gòn về thăm, Bác thường   mạng, khi giành được độc lập thì đã già, nên không dám tính
 nhắc  về  những  kỷ  niệm  lúc Bác  ở  Sài  Gòn.  Bác  nhớ  rõ   chuyện đó. Trước khi tôi ra đi, tôi có yêu một người con gái,
 cảnh những người nghèo không nhà không cửa sống nhờ   người  con  gái  đó  cũng  rất  yêu  tôi.  Nhưng  phải  dừng  lại  về
 trên hè phố và các móng cầu. Một lần khi nữ anh hùng   chuyện yêu đương, sau nhiều năm mất liên lạc, tôi không biết
                                                      1
 Tạ  Thị Kiều  về thăm Bác, Bác  có nhắc  lại một  kỷ  niệm   người con gái đó đang ở đâu, còn hay mất"" .
 nhỏ khi Bác ở Sài Gòn:
 -  Sài  Gòn  hồi  đó  có  "nhà  che  cơm  tấm",  Bác  hay  ăn
 lắm, họ nấu cơm tấm rất giỏi, không nhão mà ăn với tép   IV

 rang hoặc tôm kho tàu rất ngon, lại rẻ tiền.
                      heo địa chỉ ông Mai mách, anh Trần, người cộng
 Hôm đó Bác nói: "Bác nhớ miền Nam, nhớ Sài Gòn lắm.   T
 Bác mong miền Nam mau giải phóng để Bác vô thăm".    tác  trẻ  của  tôi,  đến  gặp  ông  Dân  ở  Nha  Trang.
             Đây là những điều anh Trần ghi chép: Ông Dân sáu mươi
 *
             hai  tuổi, chủ một cửa hàng  nhỏ  sạch  sẽ  và đông  khách,
 *     *
             nhà đông con. Ông ta tiếp tôi niềm nở và kể chuyện:
 Sài Gòn, miền Nam đã luôn luôn ở trong trái tim Bác   "Tôi có hai con trai đi Vệ quốc quân và một con gái đi
 và hơn thế đã để lại những rung động đầu đời của một   cứu  thương.  Nhà  tôi  còn  ba  con  nữa:  hai  mươi  hai,  hai
 tình yêu tuổi đôi mươi. Nhà nữ sử học người Mỹ trong   mươi và mười sáu tuổi, đều là đoàn viên của Đoàn Thanh
 bài viết của mình về những ngày Bác ở Sài Gòn đã viết:   niên  Cứu  quốc.  Cả  ba  đứa  đều  muốn  đi  Vệ  quốc  quân.
 Vừa rồi tôi có đọc một bài hồi ký đăng trên Tạp chí Lịch sử   Khi nào Tổ quốc cần đến chúng nó, tôi sẵn sàng hiến con
 quân sự của Viện Quân sự Hoa Kỳ do một số sĩ quan Anh - Mỹ   cho  Tổ  quốc.  Có  lẽ  điều  đó  sẽ  làm  cho  mẹ  cháu  buồn,
 trong đội quân của Đồng minh viết về giai đoạn họ sang giúp   nhưng đàn bà bao giờ chẳng thế. Tôi cũng nên nói để ông
 Việt Nam huấn luyện quân sự trong kháng chiến chống Pháp.   __________

 Tác giả hồi ký viết: "Tôi sống cạnh Chủ tịch Hồ Chí Minh từ
                 1. Xem báo Đại đoàn kết chủ nhật, số ngày 19-5-1997.
    71        72
   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79