Page 27 - 9786045751855
P. 27

31. Bọn quan lại và tư sản lợi dụng phong trào                                   nó một ý nghĩa tuyên truyền nữa mới  được. Sao
                 cách mạng để áp bức bóc lột nông dân. Ai không                                       cho người ta nhận thấy rằng đồng tiền của người
                 “đút lót” cho chúng thì bị chúng vu cáo vào hội kín                                  ta bỏ ra là một viên gạch để góp vào việc xây đắp

                 hoặc cộng sản và bị bắt.                                                             nền móng quốc gia.
                             “Báo cáo về Hội nghị cán bộ Xứ ủy Bắc Kỳ,                                   Bán ngôi thứ làm cho óc người ta đen tối thêm!
                                                    giữa tháng 1 và 2”,                               Tiền lấy như vậy cũng là một thứ tiền phi nghĩa.
                                Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.3, tr.626.                                 Lòng sốt sắng làm tiền cho dân của ông Chủ tịch
                                                                                                      nọ đáng hoan nghênh thật, nhưng cách làm tiền của
                         II- GIAI ĐOẠN TỪ NGÀY 2/9/1945                                               ông có hại cho sự tiến hóa của dân, cần phải bỏ ngay
                                ĐẾN THÁNG 9/1954                                                      đi, cũng như cần phải phủi  đi hết những hủ tục

                                                                                                      khác: làm rượu ăn mừng được bầu vào Ủy ban, dùng
                     32. Các ông nói: Miễn sao có tiền cho dân là
                 được?                                                                                chữ nho trong những tờ thông đạt, v.v..
                     Không  được! Tiền là mạch máu cho mọi công                                                                   “Bỏ cách làm tiền ấy đi!”,

                 việc, tiền là cần thật, nhưng không  phải vì cần                                                 Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.4, tr.62-63.
                 tiền mà cứ đi đè đầu bóp cổ hay dùng những thủ                                          33. Cậy thế  - Cậy thế mình  ở trong ban này
                 đoạn không chính đáng để vơ vét lấy tiền.                                            ban nọ, rồi ngang tàng phóng túng, muốn sao
                     Làm tiền bằng cách bán ngôi thứ tức là gây                                       được vậy, coi khinh dư luận, không nghĩ đến dân.
                 cho dân chúng có óc hiếu danh, trong khi cần phải                                    Quên rằng dân bầu  mình ra là  để làm việc cho

                 trừ tiệt óc  đó  để gây  cho mọi người có óc thiết                                   dân, chứ không phải để cậy thế với dân.
                 thực, góp sức vào công cuộc giữ gìn và xây dựng                                                     “Thư gửi Ủy ban nhân dân các kỳ, tỉnh,
                 đất nước.                                                                                                                 huyện và làng”,
                     Trong lúc xung quanh mình, người ta mở ngày                                                        Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.4, tr.65.

                 Vàng, ngày Văn hóa,  diễn kịch  để lấy tiền giúp
                 quỹ này, quỹ khác, Ủy ban nọ còn quay lại lối làm                                       34. Hủ hóa  -  Ăn muốn cho ngon, mặc muốn
                 tiền cũ rích, bán ngôi thứ, thật đã tỏ rõ một khối                                   cho  đẹp, càng ngày càng xa xỉ, càng ngày càng
                 óc đặc sệt. Những cuộc “làm tiền” phải đem theo                                      lãng mạn, thử hỏi tiền bạc ấy ở đâu ra?


                                                                  25                                  26
   22   23   24   25   26   27   28   29   30   31   32