Page 9 - 9786045751855
P. 9

2. Vụ bê bối thứ hai là vụ Têa. Đây là điều bạn
                                                                                                      đồng nghiệp của chúng tôi ở Đông Dương kể lại:

                                                                                                         “ … Tất cả những kẻ có quyền hành như vậy
                                                                                                      cũng  đều sẽ lợi dụng  để vơ vét của cải cho bản
                                        Phần I                                                        thân mình và bằng cách đó sẽ mang lại tổn thất

                           NHẬN DIỆN QUAN LIÊU,                                                       lớn cho xã hội”.
                           THAM NHŨNG, TIÊU CỰC                                                                        “Từ vụ bê bối này đến vụ bê bối khác”,
                                                                                                                Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.1, tr.173-174.

                       I- GIAI ĐOẠN TRƯỚC NGÀY 2/9/1945
                                                                                                         3.  Ông Đáclơ nguyên bán cháo, trước là quan cai

                     1. Còn như Chính phủ thuộc địa Pháp thì vẫn                                      trị tỉnh, bị lên án là ăn hối lộ, là cường hào và đã
                 ngoan cố một  cách ngây thơ cho rằng  ở  Đông                                        gây ra cuộc nổi dậy đẫm máu ở Thái Nguyên, đã
                 Dương này muốn ràng buộc những người bản xứ                                          được Chính phủ thuộc địa cử vào Hội đồng thành
                 thì chỉ cần vỗ về họ mãi mãi bằng những bài diễn                                     phố Sài Gòn.

                 văn long trọng, những luận  điệu tuyên truyền                                           Ông Têa,  kỹ sư và giám  đốc một hãng buôn
                 gian ngoan và bằng những lời thề nguyện trung                                        lớn, bị tố cáo là có tội nhũng lạm mà không bị rầy
                 thành mà nó chỉ đáng giá ở chỗ người ta đặt vào                                      rà gì.
                 đấy: trong  cái xứ này do thiếu sót hay nói  cho                                        Giờ đến lượt Buđinô, viên quan cai trị này bị
                 đúng hơn, là do ý  định của Chính phủ, nên  đâu                                      kiện: đã đút túi số tiền lời một cuộc chợ phiên tổ

                 đâu từ trên xuống dưới cũng đều có cái nạn tham                                      chức nhân dịp khánh thành tượng đài tử sĩ; đã đòi
                 nhũng mua quan bán chức, những bọn người mua                                         và nhận một món tiền “bồi thường” lớn trả cho sự
                 bán được bằng tiền thì không phải là những thứ                                       có mặt của mình trong buổi chôn cất một mụ nhà
                 hàng hóa hiếm.                                                                       giàu bản xứ, đã đòi những món tiền lớn chè lá khi
                                            “Đông Dương và Triều Tiên”,                               cấp một giấy phép hay giấy lệnh nào đó.

                         Hồ Chí Minh: Toàn tập, Nxb. Chính trị quốc gia                                                            “Diễn đàn Đông Dương”,
                                       Sự thật, Hà Nội, 2021, t.1, tr.19.                                           Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.1, tr.204.


                                                                    7                                 8
   4   5   6   7   8   9   10   11   12   13   14