Page 179 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 179

Chủ tịch Hồ Chí Minh. Nhà nghiên cứu Vaxiliép   học  ở quần chúng” .  Đó là  con  đường tự học,
                                       1
 đánh giá: “Hiếm có một chính khách nào của thế   phải tự tìm ra nơi  để học, tìm  ra  đối tượng  để
 kỷ XX có thể sánh được với Hồ Chí Minh về trình   mà học và phải nâng  cao việc tự học. Người
 độ học vấn, tầm hiểu biết rộng lớn và sự thông   nhắc nhở học sinh:  Học tập  ở trường ngày  nay

 minh trong cuộc đời”.   không phải như học ở trường theo lối cũ, không
 Chủ tịch Hồ Chí  Minh khuyên  mọi người   phải có  thầy mới học, thầy không  đến thì thôi,
 phải tự học và  phải ham  học. Rằng: “Biết chữ,   mà phải biết tự động mà học tập.
 biết tính, thì làm việc gì cũng dễ dàng hơn. Một   Sau  đây là hai câu chuyện về tự học. Câu
 người không biết chữ, biết tính thì như nửa mù   chuyện thứ nhất do  đồng chí Vũ Kỳ - Thư ký
 nửa quáng. Biết rồi, ta học thêm. Ngoài ra, còn   riêng của Chủ tịch Hồ Chí Minh kể lại: “Năm
 biết bao nhiêu  điều cần học. Việc thế giới rất   1945, lần đầu tiên được làm việc với Bác. Bác đọc
 nhiều, học không bao giờ hết. Người có học mới   cho tôi viết một lá thư bằng tiếng Pháp, khi đọc
 có tiến bộ. Càng học càng tiến bộ” . Trong tác   lại, Bác phải sửa cho ba lỗi. Tôi thanh minh là bỏ
 1
 phẩm Sửa đổi lối làm việc, Người viết: “Lấy tự   lâu, nên quên nhiều. Bác cười bảo: Hồi trước Bác
 học làm  cốt” . Bởi thời gian học trên  ghế nhà   học chưa đỗ bằng chú, lại bỏ học lâu hơn chú, sao
 2
 trường chưa thể cung cấp những kiến thức đầy   Bác không quên, rồi Bác kết luận: Cái chính là
 đủ và sâu rộng về các môn học; nó mới chỉ giúp   chú không  chịu tự học thêm”. Câu chuyện thứ
 ta  được những kiến thức nền tảng về mặt lý   hai, nói chuyện với sinh viên, Người kể: “Hồi Bác
 thuyết,  định rõ  cho người học về mặt phương   còn đồng tuổi với các cháu ở đây thì Bác phải đi
 pháp làm việc, công tác và gợi cho ta lòng ham   rửa bát hoặc làm  nhiều công việc khác  để lấy
 muốn nghiên cứu. Còn sau  khi  ra trường làm   tiền mà đi học. Vì lúc đó chưa có Đảng, chưa có
 việc, phải nghiên cứu không những trong  sách   Hội thanh niên hoặc sinh viên, mà lúc đó nói đến

 vở, mà còn phải nghiên cứu ngay trong thực tiễn   yêu nước là thực dân Pháp nó chặt đầu. Còn bây
 công tác của mình, phải vừa làm vừa học. Người   giờ các cháu có thể phát triển hết khả năng của
 đặt ra câu hỏi: “Học ở đâu, học với ai?”. Rồi trả   mình. Thanh niên bây giờ là một thế hệ vẻ vang,
 lời: “Học trong xã hội, học nơi công tác thực tế,   vì vậy cho nên phải tự giác tự nguyện mà tự động
 ____________     ____________

 1, 2. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.117, 312.   1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.6, tr.163.

 177                178
   174   175   176   177   178   179   180   181   182   183   184