Page 106 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 106

tư bản, tất yếu sẽ dẫn đến những “khủng hoảng” không thể tránh khỏi ở cả các
                      nước chính quốc, như nước Mỹ (với bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776) và nước
                      Pháp (với bản Tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền của cách mạng 1791).

                            Đó chính là sự phân biệt giàu nghèo giữa những người bị áp bức và những
                      kẻ bị áp bức ở các thuộc địa, giữa nhân dân lao động tại các nước tư bản với
                      những tên thực dân, những kẻ hữu sản và Người đi tới khẳng định: “Dù màu da
                      có khác nhau, trên đời này chỉ có hai giống người: giống người bóc lột và giống
                      người bị bóc lột. Mà cũng chỉ có một mối tình hữu ái là thật mà thôi: tình hữu ái
                              1
                      vô sản” . Vì thế, vấn đề giải phóng dân tộc, giải phóng con người không chỉ là
                      nhu cầu của dân tộc và con người Việt Nam mà là của các dân tộc bị áp bức và
                      nhân dân cần lao trên thế giới.
                            Một  Nguyễn Ái  Quốc sau chặng đường bôn ba qua nhiều châu lục,  qua
                      nhiều quốc gia trên thế giới, cùng với sự khảo nghiệm thực tế đã bị lôi cuốn bởi
                      thắng lợi của cuộc Cách mạng Tháng Mười Nga năm 1917. Tuy khi đó chưa
                      hiểu biết đầy đủ, sâu sắc về sự kiện vĩ đại này, song với sự nhạy cảm về chính trị

                      và khát khao đất nước được giải phóng, nhân dân được tự do, Nguyễn Ái Quốc
                      nhận thấy sự kiện trọng đại này “có một sức lôi cuốn kỳ diệu”. Đúng như sau
                      này  Người  đã  khẳng  định:  “Giống  như  mặt  trời  chói  lọi,  Cách  mạng  Tháng
                      Mười chiếu sáng khắp năm châu, thức tỉnh hàng triệu hàng triệu người bị áp bức,
                      bóc lột trên trái đất. Trong lịch sử loài người chưa từng có cuộc cách mạng nào
                                                            2
                      có ý nghĩa to lớn và sâu xa như thế” .
                            Đặc biệt, khi được đọc Sơ thảo lần thứ nhất những Luận cương về vấn đề
                      dân tộc và thuộc địa của V.I. Lênin đăng trên báo Nhân đạo của Đảng Xã hội
                      Pháp (16-17/7/1920), Người đã đi đến một quyết định trọng đại - đó là đến với
                      chủ  nghĩa  Mác  -  Lênin,  đến với  con đường cách  mạng vô  sản,  đến với  cách

                      mạng Tháng Mười Nga và bỏ phiếu tán thành Quốc tế thứ ba do V.I. Lênin sáng
                      lập và tham gia sáng lập Đảng Cộng sản Pháp tại Đại hội lần thứ 18 của Đảng
                      Xã hội Pháp (12/1920). Sau này, khi nhắc đến sự kiện này, Người đã viết: “Luận
                      cương của Lênin làm cho tôi rất cảm động, phấn khởi, sáng tỏ, tin tưởng biết
                      bao! Tôi vui mừng đến phát khóc lên. Ngồi một mình trong buồng mà tôi nói to
                      lên như đang nói trước quần chúng đông đảo: “Hỡi đồng bào bị đọa đầy đau khổ!
                      Đây là cái cần thiết cho chúng ta, đây là con đường giải phóng chúng ta!. Từ đó
                                                                          3
                      tôi hoàn toàn tin theo Lênin, tin theo Quốc tế III” .
                            Việc bỏ phiếu tán thành Quốc tế Cộng sản, tham gia sáng lập Đảng Cộng
                      sản Pháp và trở thành đảng viên Đảng Cộng sản Pháp đã đánh dấu một bước
                      ngoặt quyết định trong cuộc đời và sự nghiệp của Nguyễn Ái Quốc và cũng là sự


                      __________
                            1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.1, tr. 287.
                            2. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.15, tr. 387.
                            3. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.12, tr. 562.


                                                               104
   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111