Page 1039 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 1039
1037
TRÍ THỨC TƯ SẢN CHỈNH PHONG
Nhờ ơn Đảng chịu khó giáo dục tôi, chịu khó chờ cho tôi ăn
năn sửa đổi. Nếu không vậy thì có lẽ tôi đã thành một kẻ phản
dân, phản Đảng. Đảng đã cứu tôi sống, đã cứu đời sống chính trị
của tôi.
Trước đây, trong cuộc “ba chống”, những người muốn giúp
tôi sửa đổi, tôi lại nghi họ có ác ý với tôi. Họ phê bình tôi, tôi coi
thế là đả kích, gièm pha. Tôi ngờ vực việc nọ, ngờ vực người
kia. Tôi không coi cán bộ là người thầy thuốc, dưới sự lãnh đạo
của Đảng, họ chữa bệnh cho tôi. Tôi coi họ là người làm cho tôi
thêm bệnh!
Tôi còn oán Đảng không nhận thức đúng học thuật của tôi.
Sau “ba chống”, tôi lại oán Đảng đánh giá quá thấp trình độ
chính trị của tôi. Tôi không hiểu rằng vì yêu quý tôi mà Đảng
phê bình và giáo dục.
Tư tưởng tư sản đã làm tôi mù quáng.
Khi được Đảng tín nhiệm, thì tôi tự cao tự đại, cho mình là
giỏi lắm rồi. Đuôi ngoắt lên rất cao, mũi sỉnh lên rất lớn. Tự cho
mình là chính trị cũng giỏi, nghề nghiệp cũng tài. Vì vậy mà
không ăn khớp và không đoàn kết được với ai. Kỳ thực, chính
trị thì tôi chỉ giỏi nói suông, nghề nghiệp thì tôi sắp cụt vốn.
Nhờ chỉnh phong mà tôi nhận rõ những khuyết điểm tai hại
của tôi. Nghĩ đến sai lầm trước, lòng tôi rất xót xa.
Từ nay về sau, tôi quyết toàn tâm toàn ý làm tốt những công
việc Đảng giao cho tôi; ra sức làm việc, tranh thủ tiến bộ, kiên
quyết một lòng với Đảng; tiến lên mãi, cố tiến không ngừng.
Kiểm điểm lại việc tôi dạy học trước đây, khác nào một cách
mua bán đê tiện, “tiền trao, cháo múc”. Có lợi cho tôi thì tôi tích
cực; không có lợi cho tôi thì tôi tiêu cực. Tôi muốn có địa vị cao,
nhưng lại sợ trách nhiệm.