Page 1041 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 1041

1039
                           TRÍ THỨC TƯ SẢN CHỈNH PHONG
                           Trách nhiệm của giáo sư rất to, rất nặng và rất vẻ vang. Cho
                           nên phải có quyết tâm vứt sạch cái ba lô của xã hội cũ, và tự
                           mình rèn luyện thành người giáo sư của giai cấp công nhân”.
                              Một đặc điểm tôi muốn nêu lên là cái phong độ thật thà của
                           giới  trí  thức  Trung  Quốc.  Thắc  mắc  bước  đầu  đã  được  giải
                           quyết thì họ tự phê bình một cách rất thật thà, không sợ mất
                           thể diện, mất uy tín. Trong đợt vận động “giao tâm”, họ bộc lộ
                           hết tình hình tư tưởng của họ, không giấu giếm gì hết. Trong
                           mười hôm, người nhiều nhất đã “giao” ra đến 700 điều, người
                           ít nhất cũng “giao” đến mấy mươi điều. Họ gọi là “tiêu độc”

                           cho triệt để, đặng chịu sự phê phán của nhân dân và sự giáo
                           dục của Đảng. Vì vậy, sự cải tạo của họ nhanh và tốt.
                              Sự giao tâm, phê phán và trong lúc cải tạo, một bầu không
                           khí phấn khởi tràn ngập giới trí thức tư sản đã biểu hiện trong
                           nhiều bài thơ, tạm dịch vài bài như sau:
                                   Dâng tấm lòng cho Đảng,
                                   Lòng riêng thành lòng chung,
                                   Lòng chung là Đảng tính,
                                   Một lòng vì quần chúng.
                                        Lòng riêng nếu không dâng
                                        Vì sợ ánh sáng soi,
                                        Vật gì để trong tối
                                        Lâu ngày cũng hóa hôi.

                                   Lòng riêng đã dâng ra,
                                   Sẽ tẩy hết xấu xa
                                   Nước đục chảy ra sông,
                                   Đục sẽ biến thành trong.
                                        Lòng riêng hóa lòng chung,
                                        Vì luôn luôn dâng lòng,
                                        Như người muốn tốt đẹp,
                                        Ngày ngày soi hình dung.
   1036   1037   1038   1039   1040   1041   1042   1043   1044   1045   1046