Page 875 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 875
873
TÌNH NGHĨA ANH EM VIỆT - ẤN - MIẾN
Nănggan cách Đêli 360 cây số, đi về phía bắc. Đi xe lửa đặc
biệt phải 12 tiếng đồng hồ, tức là 9 giờ sáng mai sẽ đến. Thế là
tối hôm nay Bác và Đoàn cùng tất cả anh em cán bộ được nghỉ
ngơi suốt đêm.
Trên xe, ăn cơm rồi thì đã 12 giờ khuya, nhưng anh cố viết
cho xong thư này...
Mấy hôm vừa qua, công việc khẩn trương, ai cũng hơi mệt.
Vì xe lắc, mắt anh lại riu ríu, viết chữ o thì thành chữ a. Tiếng
bánh xe chạy nhịp nhàng như ru ngủ... Anh cùng các đồng chí
trong cơ quan đi tham gia chống hạn ở ngoại ô, cùng đi có cả
cậu Lâm và cô Hạnh. Dạo này chúng đang tìm hiểu nhau...
Đến nơi thì gặp anh chị em học sinh cấp III, họ thách chúng
mình thi đua. Mọi người ra sức làm việc, toát cả mồ hôi mồ
hám, nhưng vẫn vừa làm vừa hát để khuyến khích nhau.
Không biết ai đã cố ý xếp Lâm và Hạnh cùng tát một gầu.
Chúng cũng vừa tát vừa hát. Hạnh cất giọng hát:
“Thi đua tát nước vào đồng,
Tát bao nhiêu nước, em thương chồng bấy nhiêu”.
Đồng chí Quế cười gật gù và nói: “Con bé Hạnh này lì thật”
rồi thúc một đấm vào lưng anh... Thức giấc dậy thì tay anh
đang cầm bút để trên tờ giấy, nhìn ra cửa sổ thì trời đã rạng
đông...
Nănggan, 8-2-1958
Em Hương yêu quý,
9 giờ sáng nay, Bác và Đoàn đến Nănggan. Ra ga đón, có
ông Thủ hiến và các nhân viên cao cấp bang Pănggiáp.
Nănggan là một thành phố nhỏ đang trở nên một thành phố
to, vì ở đây đang xây dựng cái đập chứa nước to nhất ở Ấn Độ
là đập Bacơra ở trên sông Sútlê.