Page 103 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 103
người viết vì hai anh em đi vắng. Vậy mà một chị em làm công tác văn nghệ cố gắng sáng tạo
quyển tiểu thuyết phát hành được một quyển, nghệ thuật để có những tác phẩm xứng đáng với
được một người xem. Đó là “thành công” về tiểu thời đại vẻ vang của chúng ta, có tác dụng với
1
thuyết của Bác! Bác lại viết một vở kịch đả kích chúng ta ngày nay và để giáo dục cho con cháu ta
Khải Định, viết bằng chữ Pháp. Thế mới gan chứ! đời sau.
Điếc không sợ súng mà! Viết xong, Bác phải đi. Những lời Bác dạy là bài học rất lớn đối với tôi
Sau này, “câu lạc bộ ngoại ô” có đem diễn. Thành và với toàn thể giới văn nghệ nước ta.
công, thất bại thế nào, Bác cũng không biết. Đó là
Nghệ sĩ nhân dân Trà Giang kể.
“thành tích” Bác viết kịch. Rồi Bác còn diễn kịch
nữa đấy! Ở Pháp có nhóm văn nghệ sĩ tiến bộ. Họ Nguồn: Bông hồng của Bác, Nxb. Phụ nữ,
Hà Nội, 1-1985.
viết một vở kịch đả kích thực dân. Bác sắm một
vai, ra sân khấu không đầy một phút. Diễn xong
anh em bắt tay khen diễn khá và thù lao cho một
cốc cà phê.
Cả hội trường lại rộ lên tiếng vỗ tay, tiếng cười.
Bác nói tiếp:
- Kinh nghiệm thế nào? Trước cách mạng,
muốn sống phải lao động chân tay, chứ làm văn
nghệ thì ba lần làm văn nghệ Bác chỉ được uống
một cốc cà phê thôi!
Bác nói chuyện thật giản dị mà rất dễ nhớ. Bác
còn nói về sân khấu và điện ảnh dưới thời đất
nước bị nô lệ. Bác kết luận:
- Rõ ràng là dân tộc bị áp bức, thì văn nghệ
cũng mất tự do. Văn nghệ muốn tự do thì phải
làm cách mạng. Bác động viên, khuyên nhủ anh
____________
1. Vở kịch Con rồng tre.
101 102