Page 200 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 200

chí Vai và tôi lại gần Bác trước. Đồng chí Vai và   Nghe  Bác  nói  chén  cơm  tôi  hơi  thảng  thốt  vì
 tôi  cứ  ôm  chặt  lấy  Bác  mà  nghẹn  ngào,  nức  nở.   không  ngờ  Bác  thuộc  tiếng  gọi  của  địa  phương
 Anh em trong đoàn bấy giờ cũng đến ùa vào quây   Nam Bộ. Tôi chậm rãi thưa với Bác:
 lấy  Bác  thành  một  khối,  sáu  Bác  cháu  siết  tay   -  Dạ  thưa  Bác,  cháu  khỏe.  Bình  thường  mỗi
 nhau không rời. Bác nhìn thật kỹ khuôn mặt từng   bữa, cháu ăn được hai chén. Có hôm mệt cháu ăn
 người và trìu mến hôn lên đầu, lên má chúng tôi.   được một chén.

 Chúng  tôi  ai  cũng  vui  sướng,  cảm  động.  Một  lát   Bác cười:
                    - Cháu ăn ít thế thôi à? Cháu phải ăn khỏe để
 sau, tôi mới bình tĩnh thưa:
                 đánh thắng giặc Mỹ chứ!
 -  Bác  ơi!  Chúng  cháu  nhớ  Bác  quá.  Đồng  bào
                    Bác chỉ chị Hồ Thị Bi ngồi bên:
 miền Nam nhớ Bác quá!
                    - Cô Bi phải trông nom các cô, các chú ấy ăn,
 Bác  âu  yếm  nhìn  chúng  tôi  và  nói  bằng  một
                 ngủ cho tốt nhé!
 giọng ấm áp:
                    Chị Hồ Thị Bi đứng dậy:
 -  Bác  mong  các  cháu  lắm!  Bác  nhớ  đồng  bào
                    - Thưa Bác, vâng ạ!
 miền  Nam  lắm!  Kìa  sao  các  cháu  lại  khóc?  Bác
                    Bác lại hỏi tiếp:
 cháu ta gặp nhau thì phải vui chứ!
                    - Cô Út Tịch có khỏe không?
 Những  lời  chan  chứa  yêu  thương  ấy  của  Bác
                    - Dạ, chị Út vẫn khỏe. Cháu xin thưa với Bác,
 càng  làm  chúng  tôi  xúc  động,  nghẹn  ngào  hơn.
                 chị Ba Định, chị Út Tịch và tất cả cô bác, anh chị
 Đồng chí Vai và tôi được hưởng phần hạnh phúc
                 trong Mặt trận và bộ đội giải phóng cùng đồng bào
 nhất, đứa bên trái, đứa bên phải Bác.
                 quê hương kính chúc Bác mạnh khỏe, sống lâu.
 Bác cùng chúng tôi đến một dãy bàn đặt ở giữa
                    Bác vui vẻ hỏi:
 vườn,  đã  bày  sẵn  bánh  kẹo,  hoa  quả,  Bác  thân   - Cháu xem Bác có khỏe không nào?
 mật nói:           Tôi ngước lên nhìn Bác thưa:
 - Bây giờ Bác cháu ta ngồi đây nói chuyện. Mời   - Dạ, được gặp Bác, thấy Bác hồng hào, mạnh
 các cháu ăn kẹo.   khỏe, cháu mừng quá. Ở trong Nam, bà con nghe
 Bác quay sang tôi và trìu mến hỏi:   đài  Hà  Nội,  chỉ  mong  hoài  nghe  tiếng  Bác  nói,
 - Cháu có khỏe không? Mỗi bữa cháu ăn được   nhất là vào đêm giao thừa hằng năm, để theo dõi

 mấy chén cơm?   sức khỏe của Bác.

    197          198
   195   196   197   198   199   200   201   202   203   204   205