Page 196 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 196

chừng nào. Chụp ảnh xong, Bác dẫn chúng tôi đến   Tôi thưa với Bác:
 trước nhà, dưới một gốc cây to có treo một bồn hoa   - Dạ! Thưa Bác, các chú bên Tổng cục Chính trị
 phong lan vừa mới nở trắng ngần và tỏa mùi thơm   cho chúng cháu đi thăm Viện Bảo tàng quân đội,
 ngào ngạt. Bác ngắt cho chúng tôi mỗi người một   Viện Bảo tàng cách mạng và nhiều nơi danh lam
 chùm và nói:    thắng cảnh của Hà Nội.

 - Các cháu về trong ấy nói với bà con mình Bác   Bác gật đầu vừa ý và hỏi tiếp:
 gửi lời thăm. Chúc bà con chiến đấu, sản xuất giỏi.   - Các cháu có muốn nói gì với Bác nữa không?
 Riêng ba cháu phải phấn đấu giành nhiều thắng   Câu hỏi của Bác làm chúng tôi lúng túng, ba chị
 lợi hơn nữa.    em  nhìn  nhau,  biết  bao  điều  muốn  thưa  với  Bác.
 Chúng  tôi  vô  cùng  cảm  động,  mỗi  người  đều   Nhưng biết nói thế nào để Bác vui. Nói thế nào cho

 hứa với Bác ra về sẽ cố gắng hết sức để thực hiện   hết được tấm lòng của chúng tôi và đồng bào ở địa
                 phương.  Nói  sao  cho  hết  được  tình  cảm  của  đồng
 lời Bác dạy. Bác gật đầu vui vẻ và  thư thả bước
                 bào miền Nam đối với  Bác... Bỗng chị Khuê nắm
 vào nhà.  Chúng tôi tần ngần xúc động... Lúc đó,
                 chặt hai bàn tay để trước ngực thưa với Bác:
 tôi  ước  gì  sẽ  được  trở  về  chiến  trường  ngay  để
                    - Thưa Bác, chúng cháu xin được hôn Bác.
 chuyển  chùm  hoa  của  Bác  đến  anh  chị  em.  Các
                    Bác cười.
 chiến  sĩ  sẽ  chuyền  tay  nhau  kính cẩn  hôn chùm
                    Trước khi chúng tôi ra về, Bác dặn:
 hoa trắng ngần ngát hương thơm của Bác và chắc
                    - Về trong ấy, các cháu cố gắng chiến đấu giỏi,
 chắn  chùm  hoa  này  sẽ  ưu  tiên  chuyển  đến  các
                 sản xuất tốt và phấn đấu học tập. Các cháu nhớ
 đồng chí thương binh trước tiên...
                 nói với bà con trong ấy Bác có lời hỏi thăm.
 Ba  ngày  sau,  chúng  tôi  được  Bác  gọi  vào  cho
                    Chúng  tôi  bước  ra  xe  lòng  những  lưu  luyến  vì
 xem văn công. Thật là những niềm vinh dự không
                 những phút thiêng liêng bên Bác không còn nữa.
 ngờ. Chúng tôi đến nơi được vài phút thì Bác đến,   Nhưng cũng từ phút ấy chúng tôi thấy mình được
 Bác hỏi:        thêm sức mạnh và lớn lên rất nhiều. Hơn lúc nào
 - Các cháu đã được đi tham quan Thủ đô chưa?   hết  tôi  nghĩ  đến  quê  hương.  Miền  Nam,  chiến
 - Thưa Bác có ạ.   trường đã dành cho tôi nhiều niềm vinh dự to lớn
 - Các chú cho các cháu đi thăm những đâu?   quá! Miền Nam ở xa Bác, nhưng lúc nào miền Nam


    193          194
   191   192   193   194   195   196   197   198   199   200   201