Page 205 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 205

nghĩ đến một ngày đẹp nhất, Bác sẽ vào thăm Đại
                 hội  của  chị  em  phụ  nữ  Sài  Gòn  trong  niềm  vui
                 chiến thắng.
                    Phụ  nữ  Sài  Gòn,  phụ  nữ  miền  Nam  và  toàn
                 thể đồng bào miền Nam chúng tôi quyết cùng chị
                                                                                                             BÁC GIÚP TÔI THÊM TỰ TIN
                 em  Hà  Nội,  chị  em  miền  Bắc  và  toàn  thể  nhân
                 dân ta, dân tộc ta, tiêu diệt đế quốc Mỹ xâm lược,
                 thực  hiện  hòa  bình  thống  nhất  nước  nhà  để                                      Hoà bình vừa được lập lại, tôi về theo học tại
                 chúng ta lại gặp nhau giữa thành phố mang tên                                        Trường  Đại  học  Sư  phạm  Hà  Nội,  năm  1957  tốt
                 Bác  Hồ  vĩ  đại,  cùng  nhau  đi  thăm  quê  hương                                  nghiệp  và  được  phân  công  về  dạy  môn  Văn  ở
                 Thành đồng Tổ quốc.                                                                  trường  Chu  Văn  An.  Đây  là  một  trường  lớn,  nổi
                                                                                                      tiếng từ lâu đời, thường quen gọi là trường Bưởi.
                                  Anh  hùng lực lượng vũ trang nhân  dân                                Buổi chiều hôm ấy, ngày 30-12-1958, tôi có giờ
                                  Tạ Thị Kiều kể.
                                                                                                      dạy  ở  lớp  8B.  Tôi  đang  giảng  hai  câu  thơ  “Tháp
                                  Nguồn: Nước non bừng sáng, Nxb. Phụ nữ,                             Mười đẹp nhất hoa sen - Việt Nam đẹp nhất có tên
                                  Hà Nội, 1975.
                                                                                                      Bác Hồ” thì thấy có tiếng nhiều bước chân đi ngoài
                                                                                                      hành lang. Một đoàn người dừng lại trước cửa lớp
                                                                                                      học. Tôi nhận ngay ra Bác Hồ trong đó. Thật sửng
                                                                                                      sốt, bàng hoàng tôi cứ đứng như trời trồng.
                                                                                                        Bác Hồ bước vào trong lớp, hỏi tôi đang làm gì.
                                                                                                      Tôi báo cáo với Bác đang dạy giờ Văn. Bác hỏi luôn:
                                                                                                        - Cô năm nay bao nhiêu tuổi?
                                                                                                        - Thưa Bác, cháu 23 tuổi ạ.
                                                                                                        Bác quay xuống hỏi tình hình lớp. Lớp trưởng
                                                                                                      là Vân Anh đứng dậy trả lời. Bác hỏi độ tuổi lớn
                                                                                                      nhất  và  bé  nhất  của  học  sinh.  Trong  lớp  có  học
                                                                                                      sinh tên là Nâu còn hơn cả tuổi tôi. Khi biết trong
                                                                                                      lớp có học sinh lớn tuổi, Bác nói:


                                                                 203                                  204
   200   201   202   203   204   205   206   207   208   209   210