Page 52 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 52
- Thưa Bác, việc thường xảy ra luôn như thế,
nên cũng không có bồi dưỡng ạ.
Bác nói:
- Sáng mai, các cháu được ngủ đến 6 giờ sáng,
tập thể dục sau. Cháu lên giường ngủ đi, nhẹ
BÁC NHƯỜNG CƠM SẺ ÁO
nhàng để anh em khác khỏi thức giấc. Bác sẽ nói
CHO CÁN BỘ
với các chú đánh kẻng
Sáng hôm ấy, đồng chí Thắng bên tiểu đội cấp
dưỡng mang sang cho tổ đài một đĩa men to cơm Tôi đi công tác về báo cáo, các đồng chí Kháng
rang với trứng, đầy có ngọn. Thắng nói: và Chiến bảo tôi ngồi ăn cơm với Bác cho Bác vui
- Bác bảo, đêm hôm qua các cậu làm việc vì hồi đó Bác yếu, suy nghĩ nhiều nên ăn ít lắm.
khuya, Bác gửi bồi dưỡng cho các cậu. Ngồi trước mâm cơm có một đĩa nhỏ lòng gà, một
Nếu chúng ta biết, dạo ấy ở Việt Bắc, mỗi chiến đĩa nhỏ thịt gà (con gà bé quá, có lẽ chia đôi làm
sĩ một bữa được một bát cơm lưng lửng còn toàn hai bữa) và một bát canh. Bác ngồi nhấm nháp với
ăn độn ngô, khoai, sắn... và Bác cũng chỉ ăn như một chén rượu hạt mít... Ăn trông nồi, ngồi trông
anh em trừ có thêm một bát nước cơm bồi dưỡng hướng, tôi nói chuyện vui cho Bác nghe nhiều hơn
thì mới thấy “giá trị” đĩa cơm trứng ấy và tấm là ăn, nên Bác giục tôi ăn. Bác gắp cho tôi bộ gan
lòng của Bác. gà vừa bằng quả táo. Tôi khó nghĩ quá nên lễ
phép gắp lại bát cơm của Bác và mời Bác ăn. Bác
Nguồn: Bác Hồ với các chiến sĩ, Nxb. Quân
đội nhân dân, Hà Nội, 2002. lại gắp lại cho tôi và bảo:
- Ăn đi để mai đi đường cho khỏe.
Ở đây tôi không muốn nói tới bộ gan to hay
nhỏ, nó bổ được bao nhiêu, mà tôi chỉ thấy tấm
lòng của Bác thương yêu cán bộ trong hoàn cảnh
khó khăn.
Buổi tối dưới ngọn đèn dầu, tôi đang cùng các
đồng chí bảo vệ nói chuyện thì nghe Bác hỏi: Chú
Thụy có thiếu quần áo lắm không? Tôi nghĩ bụng
49 50