Page 54 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 54

chắc Bác muốn cho, nên tôi thưa là có thiếu. Bác
 bảo  đồng  chí  Kháng:  chọn  cho  chú  Thụy  một  bộ
 quần áo. Sáng hôm sau tôi nhận được một bộ quần
 áo mới toanh, bằng lụa, màu gụ, may theo kiểu ta
 rất đẹp và trên túi áo con ở ngực có thêu mấy chữ:
                       CHIẾC ÁO TRẤN THỦ BÁC CHO
 phúc, lộc, thọ. Đây chắc là áo của hội phụ nữ nào
 biếu Bác. Tôi hỏi đồng chí Kháng tại sao lại cho đồ
 mới của Bác. Đồng chí Kháng nói: đây là quà của   Mỗi ngày sống bên Bác là mỗi ngày tôi có thêm
 Bác, Bác tặng lại cán bộ.   những bài học vô cùng quý báu. Bác chỉ bảo từng
 Thế là trong lúc Bác phải lo bao nhiêu việc vất   ly  từng  tí. Một kỷ  niệm  mà mỗi khi  nhắc lại  tôi
 vả nhưng Bác vẫn quan tâm đến cán bộ. Tôi vừa   thường bồi hồi xúc động, đó là chuyện Bác cho tôi

 được  ăn  lại  vừa  được  mặc.  Tôi  thấy  thực  sự  xúc   chiếc áo trấn thủ.
 động trước tấm lòng thương yêu của Bác.   Mùa đông năm ấy, Việt Bắc rét hơn mọi năm.
                 Chúng tôi sống trong hang đá, lại càng rét. Sáng
 Nguồn:  Bác  Hồ  sống  mãi  với  chúng  ta,   ra sương muối xuống dày đặc, làm cóng buốt chân
 Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2005.
                 tay. Khi mới về công tác với Bác, tôi chỉ có một bộ

                 quần  áo  vải  mộc.  Mấy  hôm  liền,  tôi  đi  công  tác,

                 ngực bị lạnh, làm tôi ho luôn.
                    Hôm ấy vào đưa thư cho Bác. Tôi đã cố nhịn ho
                 nhưng không sao chịu được.
                    Thấy tôi ho, Bác hỏi:
                    - Chú ốm à, chú Thắng?
                    - Thưa Bác, không ạ!
                    Bác nhìn tôi:
                    - Sao trông người chú khác thế?
                    - Không ạ. - Chưa nói xong tôi đã ho rũ ra...
                    Bác liền đứng dậy:
                    - Chú không có áo rét à?


    51           52
   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59