Page 130 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 130
Chúng bắt 18 thanh niên trói vào 18 cái cọc. Thằng Muốn gặp Bác Hồ phải có viên ngọc ước. Thế mà
chỉ huy cầm tấm ảnh Bok Hồ giọng hăm dọa: bây giờ tôi đã được gặp Bác. Gặp Bác khi miền Bắc
- Lũ bay chỉ trả lời một tiếng “xấu” là ta tha ngay. đã hoàn toàn được giải phóng, gặp Bác ở nhà Bác,
Súng lăm lăm trong tay, hắn chỉ vào tấm ảnh lại được Bác hỏi chuyện, hỏi người Hrê mình...
rồi hất hàm hỏi:
- Người này tốt hay xấu? Tất cả đồng thanh đáp: *
- Tốt! * *
Một phát súng nổ. Một người ngã xuống. Lần thứ hai tôi được gặp Bác cũng rất đột
- Người này tốt hay xấu? ngột. Lần đó tôi đã tốt nghiệp Trường Âm nhạc
- Tốt! Việt Nam. Khi hòa bình lập lại trên miền Bắc, tôi
Lại một phát súng nổ, một người nữa ngã xuống. được tập kết ra Bắc. Năm đó tôi mới 15 tuổi,
Im lặng. không biết đọc biết viết, không biết nói tiếng
Bọn giặc chỉ thấy những ánh mắt hừng hực Kinh. Tôi được vào học ở Trường Dân tộc Trung
như những bó đuốc. Những bàn tay nắm chặt. ương. Rồi nhờ có giọng hát hay tôi được về công
Khối người kết lại như núi đá.
Bọn giặc hốt hoảng run sợ, rồi bỏ đi. tác ở một đoàn văn công. Sau đoàn cho tôi vào
Mất một tấm ảnh Bok Hồ, người Ba-na, người học trường âm nhạc. Sau những ngày tháng nỗ
Ê-đê, người Gia-rai... lại có nhiều tấm ảnh Bok Hồ lực học tập, tôi đã được tốt nghiệp. Hôm đó tôi
khác giấu ở mọi nơi và ngay cả trong tim mình... đang chuẩn bị về đoàn thì nhà trường cho gọi và
Nghe Tpát kể, tôi cứ nhìn ngắm mãi tấm ảnh nói là vào Phủ Chủ tịch. Trên đường tôi đã nghĩ
Bok Hồ. Bok Hồ sao đẹp thế! Đôi mắt sáng như bó có thể là được gặp Bác.
đuốc giữa rừng khuya. Đúng như tôi dự đoán, bước vào phòng khách,
- “Bok Hồ đánh Pháp cho dân mình sung chúng tôi vừa ngồi xuống thì Bác đã ra. Thấy Bác,
sướng, Bok Hồ lại rất thương trẻ em, nhất là trẻ chúng tôi đứng cả dậy, Bác liền kéo chúng tôi ngồi
em nghèo khổ...”. quây bên Bác. Bỗng Bác hỏi tôi:
- Tpát à, ước gì mình được như chàng Ùa trong - Kim Nhớ có “tủ” nào mới không?
truyện cổ có viên ngọc ước. Mình cũng sẽ ước được Tôi chợt giật mình. Vì mải miết học tập ở
gặp Bác Hồ. trường nên tôi chưa có được một tiết mục nào mới.
- Ừ, mình có viên ngọc ước mình cũng sẽ ước Bài tốt nghiệp của tôi cũng chỉ là những bài dân
được gặp Bác Hồ. ca cũ. Tôi lúng túng thưa với Bác điều đó.
127 128