Page 132 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 132
Bác nói: phòng đã kịp thời chặn chúng lại. Cô gái Vân
- Đi học, tập trung học tập là tốt, Bác khen. Kiều đã được cứu thoát.
Nhưng học phải gắn bó với phục vụ. Vừa học vừa Sống với buôn làng Vân Kiều và câu chuyện
phục vụ nhân dân, mà hát cho nhân dân nghe được chứng kiến làm tôi nghĩ đến buôn làng Hrê
phải có bài mới. đang phải sống dưới ách kìm kẹp của bọn cướp
Khuyết điểm rồi. Bác phê bình rồi. Quả thật tôi nước và bán nước thật cực khổ biết chừng nào.
đã không chú ý đến điều đó. Với lại tôi cũng muốn Đồng cảm với cô gái Vân Kiều, tôi càng cảm
chọn bài nào đó cho thật hợp với giọng hát của phục anh cán bộ công an biên phòng, ngày đêm
mình mới tập. Tôi ân hận quá. lăn lội núi rừng để bảo vệ cuộc sống bình yên cho
Vào thời gian sau khi tôi gặp Bác lần thứ hai, đồng bào...
có một bài hát tôi rất thích. Bài “Chim pông-kle” Sau chuyến đi, tôi đã có thêm những nhận thức
của Nhật Lai. Bài hát phát triển trên những giai mới, tôi gửi gắm tất cả tình cảm của mình vào bài
điệu của dân ca Tây Nguyên. Con chim pông-kle hát. Nhờ vậy, bài hát đã có một sắc thái khác hẳn.
là một loại chim rất phổ biến ở Tây Nguyên. Mỗi Tôi đi biểu diễn ở nhiều nơi và ở đâu tôi cũng được
lần hát bài ấy tôi lại như nhìn thấy buôn làng Hrê hoan nghênh. Bài hát của tôi được thu thanh ở
hiện ra trước mắt. Tôi đã kiên trì tập nhưng vẫn Đài Tiếng nói Việt Nam. Băng mới phát đã có thư
không đạt được kết quả mong muốn. Đã có lúc tôi yêu cầu phát lại.
nản chí. Nhưng lời nói của Bác Hồ lại văng vẳng Tôi vẫn thầm mong mình có cơ hội được biểu diễn
bên tôi. phục vụ Bác. Rồi tôi được đi biểu diễn ở nước ngoài.
Tôi liền xin đi thực tế một chuyến. Để có những Thật không ngờ trước khi đi, đoàn chúng tôi lại
tình cảm gần gũi với quê hương, tôi đã trở về với được gặp Bác. Thế là tôi đã được báo cáo với Bác.
những bản làng Vân Kiều tận Trường Sơn. Không Bác đã khen tiết mục của tôi. Sau chuyến lưu diễn
ngờ được chứng kiến chuyện xảy ra ở một bản Vân ở nhiều nước, lúc về, đoàn lại được Bác cho gặp.
Kiều đã làm tôi rất xúc động. Đúng là những đứa con đi xa được về quây quần
Một cô gái Vân Kiều đang tắm dưới suối, liền bên người cha già. Bác ân cần hỏi:
bị bọn phỉ bên kia biên giới sang bắt cóc. Cô gái - Các cháu đi ra nước ngoài thấy những gì?
giãy giụa chống cự, nhưng bọn phỉ đã buộc chặt Một đồng chí trong đoàn trả lời:
cô gái đưa lên ngựa rồi lao vút trong rừng già. - Dạ thưa Bác, thấy đất nước của bạn giàu và đẹp!
Nhưng vó ngựa của các đồng chí công an biên - Còn thấy gì nữa? - Bác hỏi tiếp...
129 130