Page 135 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 135

Gia-rai, Ê-đê, Mnông đến anh em người Châu Mạ,
                                                                                                      Châu-ro anh hùng đã nhất tề đứng dậy đập tan
                                                                                                      xiềng xích. Bầu trời thu trong xanh. Cờ  đỏ sao
                                                                                                      vàng càng tươi thắm tung bay rợp trời. Dưới bóng

                            BÁC LÀ ÁNH MẶT TRỜI                                                       cờ đỏ sao vàng, nhân dân các dân tộc Tây Nguyên
                                                                                                      đổ về những nơi buôn làng lớn giành chính quyền
                                       (Trích)                                                        và ăn thề cùng nhau giữ chính quyền của mình.

                                                                                                      Người Tây  Nguyên  đứng lên như bóng lau lách
                 Đ                                                                                    sau một trận nước lũ. Những mối hiềm thù trước
                       ồng bào các dân tộc Tây Nguyên chúng tôi,
                                                                                                      đây tự nó mất  đi. Nhân dân các dân tộc Tây
                       mỗi người có một tấm lòng riêng đối với Bác
                 Hồ kính yêu.                                                                         Nguyên bắt đầu một cuộc sống mới.
                    Đồng bào các dân tộc Tây Nguyên sống dưới chế                                       Giữa năm 1946, người dân Tây Nguyên rất cảm
                 độ thực dân Pháp như cây lau, cây lách hai bên bờ                                    động khi được nghe thư của Bác Hồ và nhớ mãi lời
                 sông, triền miên  bị dòng  nước vùi  dập. Chưa nói                                   dạy bảo của Bác trong lá thư ấy. Bác viết rằng:
                 đến những nỗi khổ khác, chỉ tính riêng trên mảnh                                       “Đồng bào Kinh hay Thổ, Mường hay Mán, Gia
                 đất cao nguyên  Đắk Lắk, có bao nhiêu  đồn  điền,                                    Rai hay Ê Đê, Xê Đăng hay Ba Na và các dân tộc
                 bao nhiêu cây cao su, cà phê, chè là có bấy nhiêu                                    thiểu số khác, đều là con cháu Việt Nam, đều là
                 người ngã xuống. Còn  ở Kon Tum, Plâycu? Con                                         anh em ruột thịt. Chúng ta sống chết có  nhau,
                 đường 14, 19, 21 kéo dài bao nhiêu thước đất cũng                                    sướng khổ cùng nhau, no đói giúp nhau.
                 có bấy nhiêu người nằm xuống.                                                          Trước  kia  chúng ta xa cách nhau, một là  vì
                    Nhưng dòng nước lũ không  thể kéo dài mãi                                         thiếu dây liên lạc, hai là vì có kẻ xúi giục để chia
                                                                                                                  1
                 được. Dòng nước càng chảy xiết càng mau khô cạn.                                     rẽ chúng ta” .
                 Cây lau, cây lách lại đứng lên nở hoa trắng phau.                                      Lời lẽ của Bác  thật giản dị nhưng chứa  đựng
                    Một buổi sáng mùa thu năm 1945, cùng  với                                         tình cảm thật lớn lao. Lời dạy của Bác sáng như
                 nhân dân cả nước, nhân  dân các dân tộc Tây                                          ánh mặt trời. Trong suốt chín năm đánh đuổi giặc
                 Nguyên, từ vùng đất bằng đông dân đến vùng rẻo                                       Pháp và cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước,
                 cao; từ thị  xã  Kon Tum, Plâycu,  Buôn Ma Thuột                                     đồng bào Tây Nguyên luôn lấy lời dạy bảo của Bác
                 đến Lâm  Đồng; từ người Xơ-đăng, Ba-na,  người                                       _______________
                                                                                                         1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.4, tr.249.

                                                                 133                                  134
   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139   140