Page 192 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 192

Trước giờ phút hấp hối này, Xa Khai cũng muốn   Lúc này,  Xa Khai vừa tròn 70 mùa rẫy. Giữa
 truyền cho hết vào dòng máu mấy đứa con cái chí   khu tập trung của Mỹ -  Diệm,  đám ma  Xa  Khai
 khí kiên cường, bất khuất của dân tộc Ra-glai, đôi   lạnh lẽo vắng ngắt,  không có tiếng khóc, tiếng
 mắt ông sáng rực lên. Giọng nói ông cũng trở nên   khèn, tiếng mã la, tiếng chim kêu, tiếng suối nước
 hối hả như nhịp vỗ của cánh chim lúc trời sắp tắt.   chảy. Chỉ  có lòng thương tiếc thầm kín  của dân
 Ông ngược thời gian, ông kể lại những ngày quật   làng. Thương chồng đi một lần dưới đất không trở
 khởi năm 1945 khi lệnh khởi nghĩa của Cụ Hồ ban   lại nữa, Awây Bê gởi tấm ảnh Cụ Hồ cho Xa Khai
 ra, rừng núi Ra-glai ầm ầm chuyển động, ông sung   đem theo.
 sướng nhảy cẫng lên như con nai non gặp mẹ giữa   Chỉ một thời gian  ngắn sau  cái chết của Xa
 rừng già, ông vác ná, mang tên, hòa mình vào hàng   Khai, khí thế cách mạng nơi đây đã dấy lên như
 ngũ người Ra-glai kéo đi cuồn cuộn như dòng suối   vũ bão. Tất cả dân làng Hamađa đã bỏ khu tập
 lũ, xuống hùn  sức với người Kinh  giành chính   trung Tầm Nhâm trở về núi  cũ, đoàn kết bụng
 quyền  ở thị xã Phan  Rang, quật ngã  tất cả bọn   gan làm  cách mạng  đánh Mỹ và tay  sai,  xây
 Nhật, Pháp và quan quyền phong kiến.   dựng cuộc sống mới. Hamađa với tuyến rào,
 Rồi những năm kháng chiến khó khăn gian khổ,   tuyến chông xen kẽ cung ná, dựng cạm bẫy tua
 bị giặc bao vây riết trên núi cao, nạn đói, lạt, rách   tủa khắp núi rừng, với ý chí chống Mỹ, cứng như
 dồn dập đến, người Ra-glai chích máu thề với nhau   gang sắt đã trở thành bức thành đồng nhỏ trong
 rằng: thiếu cơm, muối, vải không chết; thiếu cách   bức thành  đồng to  lớn của  Tây Nguyên, của cả
 mạng, thiếu Cụ Hồ mới chết. Thà đào củ ăn thay   miền Nam.
 cơm, đốt tranh ăn thay muối, bóc vỏ cây tạm che   Bị giặc Mỹ tàn ác khủng bố, Hamađa còn nghèo
 thân, bám núi kháng chiến, chứ không bao giờ bỏ   khổ. Núi trọc, nhà thưa, đời sống chưa phải đã hết
 cách mạng, bỏ Cụ Hồ đi theo giặc. Rồi đến bây giờ,   lạt, rách, nhưng dân làng Hamađa rất sung sướng,
 dưới chế độ Mỹ - Diệm, suối Ra-glai vẫn thế, vẫn   tự hào vì được sống độc lập, tự do.
 giữ mãi  lòng kiên trung, chung  thủy với Cụ Hồ.   Awây Bê đã già, nhưng rất giỏi việc nhà, chăm
 Thân xác ở trong khu tập trung, nhưng bụng gan   lo việc nước, làm  đúng theo lời nhắn lại của Xa
 thì vẫn ở ngoài với cách mạng.   Khai. Awây Bê  đã cống hiến tất cả  đàn con yêu
 Đến đây, tiếng nói Xa Khai nhỏ dần. Đôi mắt   quý của mình cho Tổ quốc. Chị Bê công tác tại một
 từ từ khép lại. Làn môi khô héo chỉ còn mấp máy:   trạm hành lang, hằng ngày như con chim mang
 - Thôi, tui đi.   cái lời của Mặt trận đến khắp núi cao, rừng rậm.


 189             190
   187   188   189   190   191   192   193   194   195   196   197