Page 187 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 187

Thượng cực khổ hơn, nên cái bụng Cụ thương hơn.                                      Ra La hết. Mỗi khi Ra La đến nhà, Xa Khai đều có
                 Đó, Awây Bê và các con có... - Xa Khai mở to đôi                                     kế hoạch  đối phó với  địch. Xa Khai  để sẵn một
                 mắt vàng khè như để nhìn Cụ Hồ thật đang đứng                                        tấm mền to ở cửa buồng, có động thì gói Ra La lại,
                 ở đâu đó - Con mắt của Cụ Hồ sáng như ông sao                                        đút vô trong, Awây Bê thì ngồi ở bậc cửa giã trầu
                 trên trời, có thể nhìn thấu cái bụng, cái gan người                                  để tìm cách đuổi khéo thằng giặc đi chỗ khác. Và
                 Ra-glai mình. Còn muối đây... - Xa Khai đưa tay                                      mỗi lần cán bộ Ra La ra đi, Xa Khai đều dặn dò đi
                 rờ  ống muối trên  đầu, khác với muối mua  ngoài                                     cho cẩn thận, phải ngó trước ngó sau, giữ cho còn
                 chợ. Muối mua ngoài chợ là muối ăn, chớ muối đây                                     cái bụng. Và để cho yên cái bụng, Xa Khai thường
                 là muối thương muối nhớ. Vậy mai  mốt tui  đi,                                       ra đứng ở đầu làng trông theo bóng Ra La, lắng
                 Awây Bê và các con ráng giữ tấm ảnh và ống muối                                      tai nghe ngóng không có động tĩnh gì mới trở về.
                 Cụ Hồ cho thiệt kỹ, nếu  để thằng giặc lấy, cái                                      Bị bắt vô khu tập trung, những ngày nằm liệt
                 bụng tui ở dưới đất không vui đó.                                                    giường bệnh cũng là những ngày Xa Khai thương
                    Nói  đến  đây, Xa Khai bỗng thấy như có một                                       nhớ Ra La rất dữ. Xa Khai ít lo cho mình mà dành
                 hình ảnh thân thiết từ ngoài cửa bước vào đứng                                       hết cái bụng của mình lo cho cán bộ Ra La. Xa
                 bên cạnh mình. Đó là cán bộ Ra La, người của Cụ                                      Khai thường thấy Ra La trong giấc ngủ. Cho nên
                 Hồ, cán bộ Ra La không đi tập kết, cũng không                                        bây giờ, trước khi vĩnh biệt cuộc đời, Xa Khai như
                 về dưới xuôi  sống với cha mẹ mà  ở lại với núi                                      thấy Ra La thật vậy.
                 rừng, sống và làm ăn với dân làng. Sự việc này                                         Xa Khai nghiêng mặt ngó chăm chăm ra ngoài
                 làm cho  Xa Khai  hết sức xúc  động. Ra La như                                       cửa, rồi hỏi nhỏ vợ:
                 một người già làng vậy.                                                                - Cán bộ Ra La  đến nhà mình có phải không
                    Cái tên Ra La là do Xa Khai đặt cho. Xa Khai                                      Awây Bê?
                 nghĩ: “Cái bụng của cán bộ đối với dân làng như                                        - Không đâu.
                 mái bớ che  mưa nắng, mái bớ lợp bằng cây  Ra                                          - Hôm rày, dân làng có liên lạc được với Ra La
                 La. Cây Ra  La mọc thành  rừng không bao giờ                                         không?
                 chết được”.                                                                            - Thằng giặc lùng núi miết, chưa gặp được.
                    Hồi chưa bị tập trung, để tránh con mắt thằng                                       Xa Khai lắc đầu tỏ vẻ lo lắng:
                 giặc, Xa Khai nuôi và giấu cán bộ Ra La kỹ lắm.                                        - Awây Bê lên nói với dân làng phải nuôi cán bộ
                 Đi suối bắt  được con  cá,  đi rừng bắn  được con                                    cho tốt, giấu cán bộ cho kỹ đó. Nếu để Mỹ - Diệm
                 chim, Xa Khai và vợ con không ăn mà để dành cho                                      bắt, e mất cái lời cán bộ, mình tối mắt đó.


                                                                 185                                  186
   182   183   184   185   186   187   188   189   190   191   192