Page 190 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 190

Dặn vợ xong, Xa Khai quay sang các con, ngắm   Bất chợt, một cơn ho dữ dội trào lên cổ Xa Khai,
 mãi những giọt máu yêu quý của mình:   Xa Khai nhăn mặt nén cơn đau, giương mắt nhìn
 - Giáo, Hiên, Huyết, Hái,  Cam, Thiết là con   vợ và các con, rồi nói thều thào:
 trai, Bê Pu Hóa, Hiền, Phin là con gái. Giáo, Hiên,   - Đừng khóc, khóc Mỹ - Diệm nó nghe, nó đánh
 Huyết và chị Bê như cây cau mọc giữa rừng đã trổ   chết bây giờ. Awây Bê không thấy mấy  đứa con
 buồng, ra lá. Hái, Cam, Thiết như những con nai   nít đằng nhà Awây Ranh vì đói quá mà khóc, Mỹ -
 non,  ăn chưa no, lo chưa  đến. Còn Hiền tóc mới   Diệm nói khóc như vậy là làm xấu cái chế độ nó,
 chấm vai, chưa biết búi thành búi sau ót. Phin thì   nên nó đổ nước mắm vào mũi cho kinh đừng khóc
 tóc còn để chỏm, chưa biết quấn cái váy cho gọn   nữa đó sao?
 ngang lưng.        Rồi Xa Khai ngừng thở. Có lẽ con người ta trước
 Xa Khai nói với bốn đứa con lớn:   giây phút vĩnh biệt bao giờ cũng muốn nói lại với
 - Các con đã lớn cái người, khôn cái óc, các con   người đời rất nhiều. Lúc này, Xa Khai như muốn
 phải thay A Ma cầm gốc dân làng làm cách mạng,   cắt cả gan bụng mình để vào gan bụng vợ con. Xa
 mình ở đây như con chim bị nhốt trong lồng, như   Khai dồn tất cả sức lực còn lại vào cái môi, con mắt.
 con heo bị nhốt trong  cũi. Có miệng không  được   Ông dặn vợ con có thương ông thì khóc ở nhà chớ
 nói, có chân không được đi, các con phải cùng dân   trước mặt thằng giặc  đừng khóc.  Khóc nó khinh
 làng phá cái khu tập trung này trở về sống với
 rừng núi ông bà, mồ mả tổ tiên, sống với anh em   mình mềm yếu cái  gan. Phải  ăn lời Cụ Hồ dạy:
 cách mạng, đi theo Cụ Hồ đến hết đường.   “Đừng lấy nước mắt trả lời kẻ thù. Nó đánh mình
 Rồi nói với ba con nữa:   thì mình tìm cách đánh lại nó”. Như Xa Khai đó,
 - A Ma giao các con cho cán bộ Ra La đó, ráng   hồi Mỹ - Diệm càn lên rừng, lấy ché, mã la, cóng
 học cái chữ cho nhiều, tập bắn cái súng cho giỏi,   đồng, kiềng bạc, quần áo, khăn, khố chất trong nhà
 mai mốt khi sáng mắt khôn người thì  đi bộ  đội   rồi châm  lửa  đốt, bắt ông  ngồi coi.  Cái gan  ông
 đánh Mỹ trả thù cho làng, cho nước nghe...   phừng phực như ngọn lửa, nhưng con  mắt ông
 Đoạn Xa Khai kêu hai đứa con gái nhỏ lại đứng   không khóc. Rồi nó bắt ông cầm tù ở Liên Khàng,
 sát bên mình, đưa tay âu yếm xoa tóc chúng, rồi   Đờrăng, nhốt ông trong khu tập trung Tầm Nhâm
 nhìn vợ nói:    này, đánh ông bằng roi mây, roi sắt, cái thân hình
 - Awây Bê, ráng nuôi hai đứa con nhỏ nghe, lúc   vạm vỡ đen tựa đồng hun của ông mềm nhũn như
 nào biết bay như con chim, nhớ cho theo các anh   cây chuối. Nhưng cái lưng, cái  gối ông  vẫn  đứng
 nó đi làm cách mạng.   thẳng, không chịu quỳ trước thằng giặc.


 187             188
   185   186   187   188   189   190   191   192   193   194   195