Page 52 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 52

nghe tiếng reo “Bác  đến” cũng chạy sang. Một   Chiến dịch Tây Bắc kết thúc thắng lợi, Bác gửi
 anh nói  vui, sao  Bác không sang  cơ quan  Nông   cho một hộp kẹo chiến lợi phẩm.
 hội, Bác quan tâm tới cơ quan Phụ nữ nhiều hơn.   Và mỗi lần Tết đến, chúng tôi lại càng nghĩ tới
 Bác nói luôn: “Các chú không được ganh tị với các   Bác và thương Bác nhiều hơn. Những chị khéo tay
 cô ấy. Dưới chế độ cũ, các cô ấy đã chịu thiệt thòi   được giao làm mấy món ăn giản dị mà Bác thích.
 nhiều rồi, bây giờ  Đảng và Chính phủ, và  Bác   Nhận được quà, Bác gửi đến một mẩu giấy nhỏ:
 phải quan  tâm  đến các cô  ấy!”. Câu  nói  ấy sau   Cảm ơn các cháu, các cô
 này tôi nhớ mãi.        Mứt khoai, dưa món, Bác Hồ khen ngon.
 Đến cơ quan, trước hết Bác xuống nhà bếp,   Bác hiền từ và thân  ái biết bao. Bác bao giờ
 Bác  đi một lượt  qua các phòng xem “các cô  đã   cũng là Bác của toàn  dân.  Đã nhiều lần, tự  đáy
 quân sự hóa”  đầy  đủ chưa. Bác tới uống nước  ở   lòng, tôi phải thốt lên như vậy. Đối với Bác không
 phòng chị Hoàng Thị Ái, Bác hỏi thăm sức khỏe   có khoảng cách giữa một vị Chủ tịch nước và một
 của chị  em. Bác hỏi cơ quan mới di chuyển tới   nhân viên  đánh máy, một người nấu  ăn. Bác
 đây,  đã tăng gia chưa, có  đủ rau  ăn không, có   thương yêu và trân trọng việc làm của mỗi người,
 muốn ăn rau cải xoong thì Bác sẽ gửi cho một ít   sự đóng góp dù nhỏ bé của mỗi cá nhân.
 hạt. Bác ra về lúc đêm đã khuya. Sương muối lộp   Những bài viết của tôi năm ấy được Bác gửi lại.
 độp rơi trên các cành lá. Trước cửa cơ quan  là   Mỗi bài đều có đính theo bản góp ý chung cho cả
 một con suối lớn, nước ào ào chảy xiết. Cũng như   bài, lại góp từng câu, từng ý, câu này viết chưa ổn,
 các anh đi theo bảo vệ Bác, Bác xắn quần lội qua.   nên viết như thế này, và vì sao phải viết như thế.
 Chúng tôi  thương Bác quá. Những  đêm giá rét   Đến nay tôi vẫn nâng niu, gìn giữ.
 ấy, Bác Hồ vẫn đi công tác.   Mỗi lần tới dự Đại hội Hội Nhà báo Việt Nam,
 Giữa rừng núi Việt Bắc, sinh hoạt còn gặp   Bác đều gọi các cháu gái viết báo lên ngồi hàng
 nhiều khó khăn, nhưng chúng tôi luôn  được Bác   ghế đầu. Bác kể chuyện những năm làm báo cho
 động viên. Một lần, cơ quan phải di chuyển, Bác   chúng tôi nghe.
 đã gọi dây nói tới đồng chí Hoàng Quốc Việt hỏi:   Bác thường căn dặn chúng tôi phải viết “cho
 “Nhà của cơ quan phụ nữ đã làm tới đâu rồi?”. Cơ   hay, cho  chân thực, cho  sinh  động, cho  hùng
 quan đến nơi ở mới, chưa có rau ăn thì nhận được   hồn” về những con người mới của thời đại ta, chế
 một sọt rau muống Bác gửi đến cho. Rau này do   độ ta. Tuy vậy, chúng tôi vẫn chưa làm được như
 chính Bác  và các anh trong  đơn vị bảo vệ trồng.   điều Bác mong muốn.


 49              50
   47   48   49   50   51   52   53   54   55   56   57