Page 60 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 60
độc lập vào hang Lũng Dẻ (thuộc xã Minh Tâm, Vài ngày sau, đồng chí giao thông viên trở lại
huyện Nguyên Bình) ở sườn bên kia dãy núi đá nói rõ: Hôm ấy Bác đi về Pác Bó. Trên đường đi
vôi Lam Sơn. Bác phải cải trang nhiều lần.
Tôi không được đi theo tòa báo nữa. Bác cho Qua Nà Pằng, một người đàn ông tay cầm
tôi ở lại vùng này trồng rau cải ở sâu tít trong batoong, đang đứng ngắm đồng. Trông thấy Bác,
rừng. Khi ấy vào khoảng cuối tháng 6/1942. dáng vẻ người Nùng Giang đang đi tới, hắn hất
Sau đó, tôi được theo Bác đến cơ quan Tỉnh ủy. hàm hỏi Bác bằng tiếng Tày:
Trên đường, tôi hỏi Bác: - Này ông già kia đi đâu đấy?
- Cơ quan đã đi, Bác còn cho trồng rau cải làm gì? Bác nói tiếng Nùng Giang với hắn:
Bác hỏi lại: - Tôi ở Lục Khu xuống, tìm nơi đi ở, chăn trâu
- Đồng chí ở lại, đồng chí không ăn à? Lại còn thuê, nhưng họ chê già, không ai mượn, nay trở
cán bộ bí mật qua, nấu rau cải ăn chẳng đỡ đói về nhà.
hay sao? - Nếu vậy, ông đến ở với tôi...
Khoảng cuối tháng 8/1942, Bác trở về cơ quan Vừa nói, hắn vừa giơ batoong chỉ lên ngôi nhà
Tỉnh ủy hai ngày. Sinh hoạt của Bác vẫn bình cao giữa làng.
- Dạ, tôi đi lâu rồi. Nay để người già về thăm
thường như mọi khi. Sáng hôm ấy cơ quan chỉ có
mỗi đồng chí Thương ở nhà. Bác chia tay đồng chí con cháu vài hôm sẽ đến nhờ miếng cơm nhà ông.
Bác lại đi. Qua đường tắt Đào Ngạn ra đường
Thương ra đi. Hai phiên chợ sau, đồng chí Thương cái Đôn Chương, Bác đóng vai một thầy cúng;
kể lại: đồng chí giao thông viên đóng vai một người Nùng
- Khi mọi người đi vắng cả. Bác thu xếp quần Giang ở Lục Khu đi đón thầy về bản làm mo.
áo vào trong một cái bao phục vải chàm và nói với Cơ quan biết Bác đã đến nơi an toàn, ai cũng
tôi: “Tôi nhờ đồng chí một việc, đồng chí có sẵn yên lòng. Nhưng vắng Bác, cả cơ quan đều thấy
lòng giúp tôi không?”. trống trải.
- Thưa Bác, được ạ!
- Tôi có việc phải đi xa. Đồng chí giữ kín giúp *
tôi nhé. * *
Bác đi, các đồng chí cơ quan về hỏi. Đồng chí ... Mỗi ngày nhận được một tin mới khiến chúng
Thương bảo: “Không biết”. tôi phấn khởi vô cùng: Bác đã trở về Pác Bó. Sau
57 58