Page 77 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 77

bảo vệ cách mạng...  Đồng bào miền núi như thế
                 đấy, các cô, các chú hãy nhớ lấy!
                    Trên đường trở về Xưởng, tôi càng thấy thấm
                 thía về tấm lòng của Bác đối với các dân tộc miền
                 núi chúng tôi. Chính Bác, Đảng đã dẫn dắt chúng                                                BÁC HỒ CỦA CHÚNG TA
                 tôi ra khỏi vòng đói khổ, lạc hậu và đưa lên con                                                           (Trích)
                 đường  ấm no,  hạnh phúc, tiến bộ. Công  ơn cao
                 hơn núi, rộng hơn biển, vậy mà Bác vẫn nói
                 những lời nặng ân tình ấy đối với nhân dân miền                                            ác Hồ của chúng ta là con người sống nhất,
                 núi chúng tôi. Tôi nghĩ: ân tình ấy là keo sơn đời                                   B     con người như chạm khắc vào thời gian; Bác
                 đời gắn chặt các dân tộc miền núi với Bác, Đảng                                      đến đâu, nơi ấy sống lên, mọi nghi lễ không làm
                 và Chính phủ.                                                                        cho Bác chủ  động, mà tự Bác  chủ  động,  đối với
                                                                                                      Bác, không nghi thức nào quan trọng cho bằng sự
                                            Nông Ích Đạt (dân tộc Tày),                               giao cảm giữa Bác với nhân dân mến yêu;  điển
                                         in trong Bác Hồ với văn nghệ sĩ,                             hình là câu nói bất hủ trong ngày đọc Tuyên ngôn
                                            Nxb. Văn học, Hà Nội, 1995.
                                                                                                      độc lập (2/9/1945): “Tôi nói  đồng bào nghe rõ
                                                                                                      không?”, sự ấy là quan trọng nhất.
                                                                                                        Tôi không khoe những khi tôi  được thấy Bác,
                                                                                                      gặp Bác, nhưng có qua bản thân mới nói được cụ
                                                                                                      thể ấn tượng Bác lưu giữ trong mỗi người chúng
                                                                                                      ta. Sau ngày 2/9/1945 cùng với mấy chục vạn
                                                                                                      người thấy  Bác xa xa  ở trên lễ  đài tại Quảng
                                                                                                      trường Ba Đình lịch sử, lần đầu tiên tôi được đứng
                                                                                                      gần Bác là hôm Bác đến khai mạc Phòng tranh ở
                                                                                                      nhà Khai trí Tiến Đức cũ (lúc này đã thành trụ sở
                                                                                                      Hội Văn hóa cứu quốc, nay là Câu lạc bộ Thống
                                                                                                      Nhất) mở đầu cho “Tuần lễ Văn hóa ủng hộ kháng
                                                                                                      chiến Nam Bộ”. Mắt Bác sáng và thẳng lạ thường,
                                                                                                      có thể nói  người nào  có tà vạy  ở trong lòng thì


                                                                  75                                  76
   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82