Page 188 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 188
Như vậy, theo kế hoạch của Raffles, “Kampung
Trung Quốc” ban đầu được giới hạn trong diện tích
một dặm vuông (2,59km) được chia thành các khu,
mỗi khu vực sẽ là nơi cư trú của một cộng đồng người
Hoa đến từ cùng địa phương, có chung phương ngữ và
hoạt động kinh tế. Những người Hoa nhập cư đến chủ
yếu từ các tỉnh ven biển phía đông nam của Trung
Quốc như: Phúc Kiến, Triều Châu, Quảng Đông, Hải
Nam, Phúc Châu, trong đó đông nhất là Phúc Kiến.
Chẳng hạn, người Phúc Kiến chủ yếu hoạt động buôn
bán và định cư trên đường Telok Ayer, Chulia; người
Quảng Đông chủ yếu làm các nghề như thợ mỏ, thợ
nề, thợ mộc, thợ may, thợ kim hoàn và sống xung
quanh đường Kreta Ayer, đường Smith, đường phố
Đền và khu vực đường Nhà thờ Hồi giáo,... Sự sắp xếp
này góp phần lý giải tại sao ngày nay người ta có thể
bắt gặp một nhóm phương ngữ khác nhau trong từng
phần khác nhau của khu phố người Hoa ở Xingapo.
Về kiến trúc, vì cho rằng các ngôi nhà hoàn toàn
kiểu Trung Quốc không phù hợp với khí hậu nắng
nóng và mưa nhiều ở Xingapo nên Raffles đề xuất
thiết kế thống nhất các cửa hàng buôn bán và nhà ở
được xây dựng bằng gạch và ngói, không có ban công
ở tầng trên mà chỉ có cửa sổ, nhưng ở tầng trệt có mái
hiên nhô ra khoảng 5 fit (hơn 1,5m) để tạo ra một
không gian mở, nơi giúp những cư dân sống trong
các gia đình đông đúc có thể có không khí trong lành
và cũng là nơi bán hàng rong. Đây là kiểu kiến trúc
rất đặc trưng và nổi tiếng của khu phố người Hoa ở
Xingapo, mang đậm nét thuộc địa. Nhìn chung, kiến
trúc và cảnh quan của khu phố người Hoa được định
hình từ năm 1843, khi chính quyền thực dân cho thuê
186