Page 159 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 159

Anh Cao Văn Thiện hy sinh trong đợt chống càn                                        táo, cả anh Ngọc và anh Khanh đều hy sinh. Anh
                 năm 1968. Anh Lê Văn Cớt, hy sinh ở Bồ Đề trong                                      Khanh khi mất còn trẻ, chưa có vợ con. Nhà còn
                 một trận chống càn. Anh ấy cũng bị mất mộ. Tội                                       một mẹ già và hai cô em gái. Mấy năm trước, tôi
                 lắm! Anh  Trần Văn  Đua về quê. Quê anh  ấy  ở                                       có dẫn hai người em vào tìm mộ anh trai để rước
                 Phụng Hiệp, Hậu Giang. Cuộc sống vất vả, già rồi                                     anh về quê. Một điều đáng buồn là, trên phần mộ,
                 vẫn lọ mọ bươn trải kiếm sống. Mỗi người một phận...                                 đáng ra ghi tên Lê Công Khanh, nhưng do nhầm
                     - Còn anh Lê Công Khanh? - Tôi hỏi.                                              lẫn sao đó, lại viết là Nguyễn Công Khanh. Chắc
                     - Chuyện anh Lê Công Khanh thế này - Anh                                         anh Khanh cũng buồn... Chiến tranh, nhiều nỗi
                 Đán đáp - Hồi tàu 154 của thuyền trưởng Đỗ Văn                                       đau lắm...
                 Bé vào Cà Mau, chỉ các anh cán bộ tàu và một số
                 thủy thủ của tàu 69, tàu 100 và tàu 187 đi ra Bắc.                                       Chuyện kể của anh  Đỗ Xuân  Tâm, thủy
                 Số còn lại, được bổ sung về Đoàn 962. Tôi và anh                                     thủ tàu 187
                 Lê Công Khanh trong số đó. Năm 1968, tôi, anh                                            - Tôi gắn bó với tàu 187 trong nhiều chuyến
                 Lê Công Khanh, vốn là lính tàu 100; anh Hồ                                           đi. Và chuyến đi nào cũng có những kỷ niệm đáng
                 Quang Phụng, thủy thủ tàu 69 được điều lên Ban                                       nhớ. Một trong những kỷ niệm ấy là được ăn tết
                 Tài vụ Quân khu 9 làm kế toán. Anh Phụng người                                       tại quê hương đồng khởi. Đầu tháng 2 năm 1965,
                 xã Nhân Trạch, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng                                            tàu 187  được lệnh chở  hàng vào Bến Tre.  Đó là
                 Bình. Năm 1970, trong một trận chống càn, anh                                        những ngày cuối năm âm lịch. Đêm 30 Tết, chúng
                 hy sinh tại ấp 9, xã Khánh Hòa, huyện U Minh,                                        tôi cập bến Thạnh Phong. Khỏi nói niềm vui của
                 tỉnh Cà Mau. Hòa bình lập lại, tôi đã hướng dẫn                                      đồng bào Bến Tre khi lại nhận được 62 tấn vũ khí
                 cho gia đình anh Phụng vào U Minh tìm mộ và gia                                      từ miền Bắc chở vào trong dịp này. Thủy thủ, du
                 đình đã đưa được hài cốt anh về Quảng Bình... Tôi                                    kích và quân giải phóng ôm lấy nhau, mừng muốn
                 và Khanh người cùng quê xã Hải Nhân, huyện                                           khóc luôn. Sáng mồng Một Tết, lãnh  đạo và  đại
                 Tĩnh Gia, tỉnh Thanh Hóa, học một trường, vào bộ                                     biểu nhân dân Bến Tre đến chúc Tết các thủy thủ.
                 đội lại sống với nhau trên một tàu, rồi đi vào Cà                                    Trong hoàn cảnh chiến tranh, việc ấy khiến chúng
                 Mau và sau đó cùng về Ban Tài vụ Quân khu, nên                                       tôi rất xúc động. Đây là lần đầu tiên tôi được ăn
                 thân nhau, hiểu nhau. Trận càn năm 1970,  anh                                        Tết với bà con cô bác Bến Tre. Và cũng lần đầu tôi
                 Ngọc bị thương, anh  Khanh vội quay  lại tìm và                                      mới rõ thế nào là đòn bánh tét, là con cá bống kèo
                 cõng đồng đội ra. Không may một viên đạn xuyên                                       và vài ba thứ đặc sản Nam Bộ... Sau khi bến lấy


                                                                 157                                  158
   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163   164