Page 161 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 161
xong hàng, tàu chúng tôi lại nhổ neo về lại miền chiến đấu cũng được ban ra. Hành trình của
Bắc. Nhân dân Thạnh Phong tặng chúng tôi đủ chúng tôi có lẽ không qua mặt được chiếc máy bay
thứ, dưa hấu, những hũ mắm cá sặc, cá bống kèo. trinh sát. Đêm đó, máy bay địch kéo tới. Chúng
Thật cảm động!... Mấy ngày sau, chúng tôi lại có bắn pháo sáng, rồi sau đấy rất nhiều tàu chiến
mặt tại Hải Phòng. Dịp ấy chưa xảy ra vụ tàu ta đến quây quanh tàu 187. Được lệnh đánh trả,
bị lộ ở Vũng Rô nên đi lại còn dễ dàng hơn. Nhưng chúng tôi chiến đấu quyết liệt. DKZ bắn tàu, 12 ly 7
sau vụ Vũng Rô, chúng tôi phải dừng vận chuyển bắn máy bay. Trước sự kiên cường của tàu 187,
vũ khí vào miền Nam một thời gian. Khi đã xác bọn địch không dám vào gần. Chúng bao vây vòng
định được đường đi mới, những con tàu của Đoàn ngoài và gọi hàng. Biết tình thế khó khăn, chúng
lại tiếp tục lên đường. Nhưng lần này gian nan, tôi được lệnh bơi vào bờ. Thuyền trưởng Phan Văn
khốc liệt vô cùng. Máy bay, tàu chiến địch ken dày Xã và máy trưởng Vũ Xuân An ở lại điểm hỏa bộc
trên biển. Ra đi là xác định cảm tử, là làm lễ truy phá để hủy tàu. Do địch bắn pháo sáng và vãi đạn
điệu sống... Sau tàu 69, tàu 100, tàu 187 được xuống như mưa, nên khi vào bờ, chúng tôi không
lệnh chở 60 tấn vũ khí vào bến Trà Vinh. Do tính tìm thấy nhau. Người may mắn gặp được anh em
chất đặc biệt của chuyến đi, cấp trên đưa xuống bến đón, người lạc vào rừng sâu. Chính trị viên Lê
tàu hai người có kinh nghiệm làm cố vấn quân sự Công Thương hy sinh khi lên bãi cát nơi bờ sông
và cố vấn chính trị. Đó là thuyền phó Dương Tấn Ba Động. Chiến sĩ hàng hải Trần Quang Phiêu
Kịch và chính trị viên Hồ Đức Thắng. Hai anh đều trúng đạn, gẫy chân, bị địch bắt. Báo vụ Phạm
dân Nam Bộ gốc, thuộc luồng lạch và đã đi nhiều Thanh Duyên lạc trong rừng bốn ngày đêm, không
chuyến. Có hai người hỗ trợ thuyền trưởng Phan thực phẩm, không nước uống, đến ngày thứ năm
Văn Xã, chúng tôi thấy yên lòng. Sau nhiều ngày may mắn được anh em bến tìm thấy, cứu thoát.
đi trên biển, chiều 20 tháng 6, chúng tôi bắt được Những ngày kế đó, hàng đàn máy bay trực thăng
mốc Côn Đảo. Biết còn sớm, thuyền trưởng Phan rà lượn, tìm dấu tích chúng tôi. Rồi chúng đổ
Văn Xã cho tàu thả trôi chờ thời cơ. Tháng 6, xuống hàng mấy tiểu đoàn bộ binh vây ráp, lùng
biển miền Nam rất lặng, nước xanh ngăn ngắt. sục. Ba ngày sau, anh em trên tàu 187 mới được
Khoảng 17 giờ, một chiếc Navy bay tới, nhào lượn Đoàn 962 tìm kiếm và thu gom về. Chúng tôi được
ba vòng. Anh em chúng tôi đứng trên boong giả bộ đồng bào xã Giồng Lớn, Trà Cú và anh em Đoàn 962
thân thiện, vẫy tay chào. Bảy giờ tối, chúng tôi chăm sóc, cứu chữa vết thương rất tận tình, chu
hướng mũi tàu vào bờ, tăng tốc độ. Lệnh chuẩn bị đáo... Tình nghĩa không nói hết được. Sau ba tháng
159 160