Page 17 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 17

nút kinh  tế, du lịch của rẻo  đất gió Lào  này...                                   dành riêng cho những người lính giao thông vận
                 Chứng tích của chiến tranh đã bật rễ biến mất.                                       tải xấu số. Tôi lần đến làm gì ư? Cũng không thật
                     Tôi lân la trong các ngõ lưới hỏi chuyện những                                   rõ. Hình như có một vô thức nào  đó bất chợt
                 người có tuổi về một đơn vị có tên Tập đoàn đánh cá                                  thoáng qua mách bảo rằng phải làm vậy. Thế thôi.
                 Sông Gianh. Các cụ nhìn nhau, gõ lên trán, lục lại                                   Đặt một bó hoa rừng, thắp một nén nhang  để
                 trí nhớ, nhưng hết thảy đều lắc đầu. Tôi lần đến                                     tưởng nhớ đến các chị, các anh nằm lại nơi đây, tôi
                 Hội Văn nghệ, nhờ đồng nghiệp giúp đỡ. Các anh                                       xót xa nghĩ, giá có một chốn nào đấy như ở Vạn
                 nhún vai. Nếu có ai đó sốt sắng, cũng chỉ là: “Ờ,                                    Ninh này để những người lính vận tải biển đã hy
                 hình như có nghe nói tới... Nhưng lâu quá rồi”. Tôi                                  sinh có đất mà cùng tụ về...
                 đành lại ra dòng sông cầu cứu. Cửa sông về sáng                                          Biển mông lung quá, mà con người thì bé nhỏ.
                 ngái ngủ, sương giăng đầy mặt nước, mông lung,                                       Thác rồi đành lại về với biển thôi...
                 mờ đục. Chỉ những con sóng thức giấc quyện liếm
                 vào chân vỗ về, an ủi. Và rặng phi lao rủ rỉ như                                                NHÂN CHỨNG CUỐI CÙNG
                 thể tiếc nuối, giãi bày!... Đâu là nơi Tiểu đoàn 603                                            CỦA CHUYẾN ĐI ĐẦU TIÊN
                 ẩn danh, ẩn tích? Và đâu nữa là vị trí chiếc thuyền                                      Đến  Đà Nẵng, như thể linh cảm mách bảo,
                                                                                                                                                        1
                 gỗ mỏng mảnh lặc lè súng đạn cùng sáu con người                                      chưa kịp về nhà khách, tôi và Tô Hải Nam tuông
                 (do đặc trưng thể loại cuốn lịch sử không viết được                                  ngay  đến phường Hòa Hiệp Nam, quận Liên
                 chi tiết) lặng lẽ ra  đi trong mưa phùn gió lạnh                                     Chiểu. Nơi  đó có một người, là nhân chứng cuối
                 đêm 30 Tết? Hơn 40 năm, lâu quá rồi, các anh                                         cùng của chuyến đi đầu tiên mà chúng tôi không
                 đang  ở  đâu,  đã về cõi vĩnh hằng hay vẫn tá túc                                    thể không gặp lại.
                 trần thế này? Thôi thì đành đưa máy ảnh hướng                                            Cách đây đã lâu lắm, tình cờ tôi nghe ai đấy
                 ra nơi con sông gặp biển, nơi có những con thuyền                                    nhắc đến tên một trong sáu người đi chuyến đầu
                 vô tâm căng buồm, lách mù  đi về phía mặt trời                                       tiên chở vũ khí vào miền Nam bằng đường biển từ
                 mọc, ghi lấy một khuôn hình...                                                       những năm 1960, còn sống. Tên anh là Huỳnh Ba,
                     Xong việc, tôi ngược lên xã Vạn Ninh, huyện                                      hiện ở dưới chân đèo Hải Vân. Chuyện đó chìm đi
                 Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình tận tít phía tây, để                                     cùng thời gian và sự bận bịu, bỗng trong chuyến
                 tìm nghĩa trang các chiến sĩ giao thông  vận tải                                     về Đà Nẵng công tác cách đây đã khá lâu, thông tin
                 trên bộ đã ngã xuống trong chiến tranh, yên nghỉ.                                    _______________
                 Hẳn  đây là nghĩa trang duy nhất có  được, chỉ                                           1. Từ địa phương, có nghĩa là đi, chạy.


                                                                  15                                  16
   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21   22