Page 173 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 173
chúng tôi đi nhờ xuồng của dân Ninh Vân để về nã đạn về phía tàu địch. Một chiếc bốc cháy. Đội
Hòn Hèo. Hòn Hèo là tên chung chỉ vùng biển và hình địch rối loạn. Lập tức chúng lùi xa hơn, bắn
dãy núi chạy qua hai xã Ninh Phước, Ninh Vân pháo lớn. Cuộc chiến mỗi lúc một quyết liệt. Lúc
thuộc tỉnh Khánh Hòa. Hòn Hèo cách Nha Trang này tàu 235 đã có năm người hy sinh, còn lại, hầu
khoảng hơn 10km đường biển. Nơi đó thuyền như đều bị thương. Thuyền trưởng Nguyễn Phan
trưởng Nguyễn Phan Vinh đã hy sinh cùng con Vinh cũng bị đạn xước qua đầu. Anh tự băng bó,
tàu 235 năm 1968. Địa thế Hòn Hèo phức tạp, lắm và vẫn đứng trong buồng lái, động viên mọi người
mỏm núi nhô ra biển, nhiều đá ngầm, luồng hẹp. chiến đấu. Nhưng tàu địch đông, có ưu thế về hỏa
Một tài liệu của Pháp nói rằng muốn ra vào Hòn lực, biển lại hẹp, khó cơ động vòng tránh, đồng đội
Hèo không mắc cạn, phải là những tay thuyền tổn thất đã nhiều, nên Phan Vinh cho tàu dừng
trưởng lão luyện, có trên dưới 20 năm tuổi nghề. lại ở Bãi Giữa. Biết không thể phá vòng vây, Phan
Vậy mà Phan Vinh đã đưa được tàu vào đó. Vào Vinh quyết định cho nổ tàu. Anh tổ chức đưa
ban đêm. Nhưng đêm ấy, đêm 29 tháng 2 năm 1968, thương binh, liệt sĩ vào bờ. Sau đó lệnh điểm hoả.
vùng Hòn Hèo sáng trắng ánh đèn dù. Gần chục Khi nhìn thấy đồng đội đã bám được vào chân núi,
chiếc tàu chiến của Mỹ và ngụy bao vây phía ngoài, anh và thượng sĩ thợ máy Ngô Văn Thứ kiểm tra
chặn lối tàu ta. Biết bến đã lộ, Phan Vinh thực ngòi nổ lần cuối, rồi nhảy xuống biển, bơi vào.
hiện phương án hai, cho thả hàng xuống Ninh Tiếng nổ dội lên. Một cột lửa bốc cao. Vùng
Phước, để bến mò vớt sau. Các kiện hàng được bao Hòn Hèo thất kinh, đỏ rực. Bọn địch bàng hoàng,
gói đặc biệt, lần lượt lăn xuống biển. Xong việc, ngơ ngác. Tạp chí Lướt sóng của hải quân ngụy
anh đưa tàu xuôi xuống Ninh Vân, cách đó độ 10 sau đó thú nhận: “... Mười hai chiến hạm và hàng
hải lý, nhằm không để lộ vị trí thả vũ khí. Tàu địch chục hải thuyền của Hoa Kỳ và quân lực Việt
lập tức đuổi bám, bắn theo không ngớt. Tàu 235 Nam cộng hòa đã đụng độ ác liệt với một tiểu đoàn
lâm vào tình thế gay go. Phía trước núi chắn. Sau Việt cộng gan góc và thiện chiến (thực ra chỉ có 20
lưng, bảy tàu chiến của địch chặn ngang. Trên thủy thủ) trên một con tàu lớn chở chiến cụ từ
trời, máy bay quần lượn, thả pháo sáng, bắn rốc miền Bắc thâm nhập tiếp tế cho Mặt trận Giải
két. Ý định của chúng là bắt sống tàu ta. Dưới sự phóng. Họ đã nổ súng đến viên đạn cuối cùng,
chỉ huy của Nguyễn Phan Vinh, tàu 235 vừa vòng người cuối cùng và hy sinh với con tàu bằng khối
tránh, vừa bắn trả. Súng của Hà Minh Thật, của lượng hàng chục tấn bộc phá do chính tay họ tự
Đào Quang Ty, của Nguyễn Văn Phong liên tục hủy, không để lại dấu vết trên biển”.
171 172