Page 20 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 20
Đến đường Cổ Ngư, qua chùa Trấn Vũ, tôi thấy chị 1927, tôi cũng đã được các đồng chí định bố trí cho đi cùng
Thái ẵm cháu Hồng Anh đã đứng đợi ở một gốc cây vắng với lớp thanh niên mới giác ngộ cách mạng. Nhiều lần, tôi
người. Chị Thái rơm rớm nước mắt, thỉnh thoảng lại quay đã mơ mình cùng một số anh em nằm trốn trong khoang
về phía hồ để mọi người khỏi chú ý. Tôi nói với chị Thái, ở một con tàu biển lênh đênh giữa đại dương. Về sau, tham
nhà giữ liên lạc với các anh, tiếp tục công tác, cố gửi gắm gia tổ chức bí mật, tôi ở lại hoạt động không đi nữa.
Hồng Anh để đi bí mật. Chị Thái nhắc tôi, hết sức giữ gìn Ngồi trên con tàu ra đi, nghĩ đến lúc đã qua biên giới,
sức khỏe và cẩn thận trong khi hoạt động, gắng tìm cách cảm thấy như trời sẽ cao hơn, đất sẽ rộng hơn, cánh chim
cho nhà biết tin. Một đôi người quen đi ngang chào hỏi, sổ lồng tha hồ vùng vẫy. Xen với niềm phấn khởi đó, cũng
tưởng chúng tôi đang đứng hóng mát. Chúng tôi đang nói có những lo âu, không biết từ đây đến biên giới có thoát
chuyện thì có tiếng người hỏi phía sau: khỏi tay bọn Pháp không. Không hiểu điều kiện hoạt động
- Thầy có đi xe không? ở bên kia ra sao. Tướng Long Vân đứng đầu chính quyền
của bọn Quốc dân Đảng ở Vân Nam vốn là một tên quân
Tôi quay lại thấy anh giáo Minh kéo một chiếc xe tay
phiệt nổi tiếng chống cộng. Thêm vào với những phấn
đứng đợi. Tôi chia tay chị Thái lên xe, không ngờ phút
khởi, lo âu đó, là sự bồi hồi khi phải xa những người thân,
chia tay đó lại là phút vĩnh biệt.
xa đất nước, xa quê hương.
Đồng chí Minh đưa tôi đến một hàng cơm nhỏ ở cuối
Hai chúng tôi dừng lại một đêm ở Yên Bái, chờ đồng chí
đường Yên Phụ. Lát sau, anh Đồng cũng tới. Chúng tôi
Minh, người dẫn đường vượt biên giới, đi chuyến tàu sau.
nghỉ đêm tại đây để tránh sự kiểm soát giấy tờ của bọn
Sáng hôm sau, đồng chí Minh tới. Chúng tôi cùng lên
cảnh sát.
tàu tiếp tục đi Lào Cai. Khi tàu đỗ cách thị xã một ga,
Sáng sớm hôm sau, anh Đồng và tôi ra ga Đầu Cầu,
chúng tôi xuống. Đồng chí Minh dẫn đi bộ vòng quanh thị
lên xe lửa đi Lào Cai. Vé tàu đồng chí Minh lấy cho từ
xã tới bờ sông Nậm Ti. Con sông ở quãng này là ranh giới
trước. Cả hai chúng tôi đều không đem theo hành lý. Lên
giữa Lào Cai và Vân Nam.
tàu, mỗi người ngồi một nơi. Tôi lấy chiếc kính râm ra đeo
Chúng tôi ngồi nép trong một bụi lau bên bờ sông đợi
cho mặt hơi khác đi và dễ quan sát.
đồng chí Minh đi chuẩn bị. Anh kiếm đâu được một chiếc
Dưới thời Pháp đô hộ, người được đi ra nước ngoài bè nhỏ, chèo sang sông trước. Anh vừa lên bờ bên kia thì
phải là người giàu có và trung thành với chính phủ “bảo một chiếc canô của lính đoan Pháp đi tuần xình xịch tới.
hộ”. Với những người có chí hướng hoạt động cách mạng, Chúng tôi ngồi nhìn hồi hộp. Bọn lính đoan không nhận ra
thì chỉ có cách trốn, một là thoát, hai là vào tù ngục. Từ có người vừa vượt sông. Chúng đi khỏi một lát, đồng chí
hồi còn là học sinh, sau cuộc bãi khóa những năm 1926, Minh lại chèo bè trở về đón chúng tôi.
17 18