Page 92 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 92

Ở bất cứ hoàn cảnh sinh hoạt nào, tôi cũng thấy Bác   tĩnh và những sự chăm sóc, yêu thương của Bác đã giáo
 thích  nghi  một  cách  rất  tự  nhiên.  Chẳng  hiểu  Bác  được   dục,  rèn  luyện  và  tiếp  sức  cho  chúng  tôi  trên  con  đường
 rèn  luyện  từ  bao  giờ,  như  thế  nào,  mà  mọi  biến  cố  đều   hoạt động cách mạng. Qua bao biến cố có tính chất quyết
 không mảy may lay chuyển được. Tôi nhớ mãi một lần ở   định vận mệnh của dân tộc từ đó cho tới ngày nay, tôi thấy
 Tĩnh Tây… Hôm ấy, có cuộc hẹn gặp người từ trong nước   Bác vẫn vậy, vẫn như ngày chúng tôi được sống cùng Bác
 ra.  Bác  và  chúng  tôi  đều  cải  trang  thành  những  người   tại Chiến khu Cao - Bắc - Lạng.
 Nùng để đi tới nơi hẹn tại chợ Lộc Tùng. Đồng chí liên lạc   Suốt thời gian qua, Bác luôn luôn chú ý chỉ đạo việc
 vừa tới, trông thấy Bác nói ngay: “Thưa Bác, đồng chí X, bị   phát triển và củng cố phong trào. Bác rất chú trọng công
 bắt rồi”. Bác điềm nhiên bảo tất cả hãy vào hàng nghỉ ngơi   tác tuyên truyền và công tác tổ chức. Bác theo dõi thật tỉ
 như mọi người trong vùng này đi chợ. Khi ăn phở, ăn bún   mỉ cán bộ, đảng viên và các phần tử trung kiên. Bác hay
 xong, ngồi uống nước, Bác mới nói: “Bây giờ chú báo cáo   nói: “Phong trào cách mạng như nước thủy triều khi lên
 đầy đủ mọi việc đi. Không nên vội vã”. Bác khi nào cũng   khi xuống, trung kiên cũng như những hàng cọc, cọc đóng
 bình thản, trước mọi khó khăn. Mỗi lần về họp, cán bộ các   có chắc thì mới giữ được phù sa, phòng khi nước xuống”.
 nơi  báo  cáo  tình  hình,  phong  trào  nơi  này  lên,  nơi  kia   Gần như thành lệ, mỗi khi nghe báo cáo phong trào, bao

 xuống, có khi nhiều nơi cùng bị khủng bố. Bác vẫn bình   giờ  Bác  cũng  hỏi:  “Đã được  bao  nhiêu  cán  bộ,  bao  nhiêu
 thản.  Trong  sự  bình  thản  của  Bác  còn  toát  ra  một  tinh   phần tử trung kiên, đã chọn được bao nhiêu người tốt để
 thần rất lạc quan. Bác đúng là hiện thân của người dân   tổ chức vào Đảng?”. Mỗi lần Bác nhắc đi, nhắc lại như thế,
 trên đất nước Việt Nam nhỏ bé, đói nghèo vì bị áp bức, bóc   giúp cho chúng tôi thấy rõ hơn giá trị của các thành phần
 lột cùng cực bao đời nay, nhưng anh dũng và bất khuất,   cốt cán, nhất là các tổ chức chi bộ đối với phong trào. Và
 không chịu lùi bước trước bất cứ sức mạnh nào, và hoàn   mỗi lần Bác hỏi hoặc nói lại,  thì công việc và vấn đề lại
 toàn  tin  tưởng  ở  tương  lai  tốt  đẹp  của  cách  mạng,  của   được đề ra với những cách giải quyết mới, không phải cứ
 nhân dân, của dân tộc. Gần Bác, chúng tôi luôn luôn được   theo  nếp  cũ,  mà  rất  linh  hoạt,  thích  hợp  với  hoàn  cảnh
 nhắc  nhở:  Cách  mạng  phải  gian  khổ,  việc  cách  mạng  là   mới. Với những cán bộ ở miền xuôi lên, Bác đặc biệt hay
 việc lâu dài, cách mạng nhất định sẽ thắng.   nhắc nhở chú trọng vấn đề đoàn kết dân tộc. Vấn đề to lớn
 Bác thường nói: “Muôn việc lấy Đảng làm gốc, Đảng là   này được Bác nói tới với những việc cụ thể, thiết thực, để
 gia đình của người cộng sản”. Ở bên Bác, bao giờ chúng tôi   mọi người có thể làm được ngay. Bác nói, phải chú ý đến
 cũng  thấy  một  không  khí  đầm  ấm,  gần  gũi,  chỉ  có  được   phong  tục,  tập  quán  của  các  dân  tộc,  phải  gắng  học  các
 trong  một  gia  đình  cách  mạng.  Thái  độ  điềm  đạm,  bình   tiếng nói của địa phương.


    89       90
   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97