Page 87 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 87

Khánh thì cầm súng chạy ra phía có tiếng động. Một lát                               dẫm, bắt ép mọi người ra đầu thú. Tôi lại cùng các đồng
             sau, hai đồng chí vui vẻ đưa mấy người vào theo. Hóa ra                              chí xuống làng tiếp tục tham gia những cuộc sinh hoạt của
             anh Cáp ở chỗ Bác vào cùng đồng chí Quang. Chúng tôi                                 hội, của các giới, cùng với bà con và anh chị em.
             ôm choàng lấy nhau. Nỗi mừng thật khó tả. Anh Cáp nhìn                                   Phút đầu gặp lại bà con rất cảm động. Mọi người hết
             chúng tôi rất ngạc nhiên. Về sau này anh nói lại, chúng tôi                          sức mừng rỡ. Có người nói: “Cán bộ còn là cách mạng còn”.
             lúc đó như những con ma. Anh Cáp có đem theo bốn viên                                Mặc dầu đã dặn giữ bí mật, nhưng người nọ thì thào với
             ký  ninh  vàng.  Chúng  tôi  chia  nhau  mỗi  người  uống  hai                       người kia, chẳng mấy lúc tin đã loang ra khắp nơi. Các hội
             viên. Có lẽ trận ốm cũng đã đến thời kỳ thuyên giảm, có                              viên tíu tít kéo đến mang theo quà bánh. Có người vừa câu
             thêm thuốc, bệnh chúng tôi đỡ dần.                                                   được con cá cũng đem đến cho cán bộ.
                 Nhận thấy trong đợt thử thách vừa qua, có nhiều đồng                                 Phong trào dần dần phục hồi lại, qua được thử thách
             chí  tỏ rõ  một  tinh  thần  trung  kiên, tận  tụy đối  với  cách                    này, lại lớn mạnh hơn trước. Các cán bộ, các đội tự vệ, các
             mạng, anh Thiết Hùng và tôi bàn nhau nên tổ chức một số                              hội viên được rèn luyện qua đấu tranh trở nên cứng rắn
             đồng chí vào Đảng, định trong đợt đầu sẽ kết nạp đồng chí                            hơn. Biết cuộc khủng bố của kẻ địch mới chỉ là bắt đầu,
             Lạc.  Một  buổi  sáng,  đồng  chí  Quang  và  đồng  chí  Lạc  đi                     chúng tôi tiếp tục củng cố và phát triển cơ sở, đặc biệt chú

             công tác dưới làng về, tôi nói nhỏ cùng đồng chí Quang ra                            trọng các đồng bào trên vùng cao. Những lớp huấn luyện
             một chỗ khác hội ý về việc định giới thiệu đồng chí Lạc vào                          lại mở. Để tiện việc tuyên truyền, chúng tôi đem chương
             Đảng. Khi quay về, thấy đồng chí Lạc ngồi mặt mày ủ rũ.                              trình  Việt  Minh  soạn  thành  văn  vần:  Việt  Minh  ngũ  tự
             Sau này mới biết, lúc đó, đồng chí Lạc thấy chúng tôi đi                             kinh. Tôi dịch ra tiếng Tày, tiếng Mán tiền và cùng đồng
             nói chuyện riêng, cho là có điều gì không tin ở mình, nên                            chí Bình Dương dịch ra tiếng Mán trắng. Như thế chương
             suy nghĩ. Khi chúng tôi nói rõ ý định muốn giới thiệu đồng                           trình Việt Minh được truyền đi rất rộng và nhanh. Có bản,
             chí  vào  Đảng,  thì  đồng  chí  Lạc  thay  đổi  hẳn  nét  mặt.                      đồng bào mới được tổ chức vào hội, khi chúng tôi đến khai
             Trong buổi lễ kết nạp giữa khu rừng hoang vắng,  ở một                               hội, đã nghe các chị phụ nữ và các em nhi đồng vừa cán
             gốc cây cổ thụ, nước mắt đồng chí Lạc cứ trào ra. Vừa xong                           bông, giã gạo, vừa hát Việt Minh ngũ tự kinh. Nhiều bài
             buổi kết nạp, đồng chí Lạc phá chạy xuống phía dưới, nhặt                            hát lượn cách mạng bằng tiếng Thổ, tiếng Mán xuất hiện.
             hai ống nứa, múa tít một hồi như người đang đấu võ.                                      Một lần, trong một lớp học, các đồng chí giới thiệu với
                 Cơn sóng gió ở dưới làng lúc đó cũng đã tạm qua. Thực                            tôi, có đồng chí Đoàn Kết làm bài hát lượn rất giỏi. Đồng
             ra, lần này chỉ là một đợt khủng bố nhỏ. Địch bắt một số                             chí  Đoàn  Kết  trước  kia  đi  làm  công  cho  một  tên  chánh
             đồng  bào,  nhưng  sau  chúng  lại  thả.  Chúng  chỉ  mới  dọa                       Mán, đã làm một bài hát lượn kể lại cuộc đời khổ cực của


                                                                      85                          86
   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92