Page 17 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 17
Phần I: MỘT NHÂN CÁCH LỚN 15
Không chỉ tự giác tham gia sinh hoạt, anh còn nhắc chi bộ nên
duy trì đều các buổi họp thường kỳ...”.
Gần đây, chúng tôi có dịp trở về thăm lại thung lũng
Tràng Dương, trải chiếu bên suối, giở cơm nắm ra ăn trưa để
hồi tưởng một thời sinh viên sôi nổi. Chúng tôi vào thăm từng
nhà dân, những người đã đùm bọc, che chở sinh viên Khoa Ngữ
văn những năm kháng chiến. Bà con hoan hỷ đón tiếp chúng tôi
như đón những đứa con đi xa về. Trong vòng vây ấm áp của
“lũ quỷ sứ” năm xưa, bỗng một lão nông cất tiếng hỏi:
- Các anh, các chị mới ở Hà Nội lên? Anh Phú Trọng có
khỏe không?
Thấy có người nhắc đến anh Trọng, nhà báo Trường Phước,
nhanh nhảu đỡ lời:
- Thưa bác, anh Trọng vẫn khỏe nhưng mắc công việc,
hôm nay không cùng chúng cháu lên thăm các bác được, mong
các bác thông cảm!
Một bạn trong nhóm đùa vui:
- Bác yên tâm, anh ấy bây giờ “làm to” lắm rồi!
Bác nông dân cười hiền:
- Làm to đến mấy cũng là con em của nhân dân. Chúng tôi
luôn nhớ anh ấy. Ngôi nhà dưới chân núi kia, phía sau trụ sở
Ủy ban xã là lán sinh viên, trước đây anh Trọng ở đó!
Chúng tôi nhìn theo tay chỉ của bác nông dân. Những kỷ
niệm xưa bỗng xô về, vẫy gọi...
Trong cuộc gặp gỡ gần đây nhất với báo giới, đồng chí Bí
thư Thành ủy vừa trân trọng, vừa dành cho các nhà báo tình
cảm thân thương, gần gũi qua ý kiến phát biểu của mình: Từ
ngày 21-6-2001 đến nay đã tròn một năm. Sau một năm, chúng
ta lại ngồi với nhau để nhìn lại những cái gì đã làm được, cái gì
chưa làm được. Thời gian qua, rõ ràng báo chí là một bộ phận
quan trọng giúp đỡ lãnh đạo thành phố Hà Nội điều hành