Page 18 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 18
cầm đầu Nhà Trắng không bao giờ sao nhãng khỏi mục tiêu đó.
"Nhưng chúng tôi đã chẳng bao giờ có thể vạch ra được cho ông
ta thấy thắng như thế nào với cái giá phải chăng và sự mạo
hiểm chấp nhận được" .
1
Do khéo sắm vai "chính trị gia biết lẽ phải và yêu hòa bình"
(như cách mỉa mai của McNamara) nên đầu tháng 11/1964,
Johnson trúng cử với số phiếu áp đảo. Để chuẩn bị bước vào
nhiệm kỳ mới, mấy ngày trước đó, ông ta đã cho thành lập một
"nhóm công tác" nhằm giúp tổng thống lựa chọn chính sách đối
với vấn đề Việt Nam . Ngày 1/12/1964, Tổng thống Johnson
2
triệu tập một hội nghị quan trọng để thảo luận các khuyến nghị
của "nhóm công tác" làm cơ sở để quyết định chính sách đối với
Nam Việt Nam. Ngoài các cố vấn thân cận, cuộc họp còn có Đại
sứ Maxwell Taylor và Phó Tổng thống H. Humphrey. Tổng
thống không chấp nhận cả ba phương án do "nhóm công tác"
đưa ra (nhất là phương án gây sức ép quân sự mạnh, ném bom
ồ ạt trên đường vận chuyển chiến lược) vì - như cách diễn đạt
___________
1. Robert S. McNamara: Nhìn lại quá khứ: Tấn thảm kịch và những
bài học về Việt Nam, Sđd, tr.153.
2. Ngoài nhóm trưởng là William Bundy (trợ lý Bộ trưởng Bộ Ngoại
giao) nhóm công tác gồm những quan chức cao cấp của Lầu Năm Góc:
Phó Đô đốc Lloyd M.Mustin, sĩ quan cao cấp của tham mưu liên quân và
là người cho rằng "yếu tố quyết định ở Nam Việt Nam là vấn đề quân sự";
Harold Ford, chuyên viên cao cấp về Trung Quốc - châu Á của CIA; John
McNaughton, trợ lý Bộ trưởng Bộ Quốc phòng về các vấn đề an ninh quốc
tế... Sau chừng ba tuần, nhóm công tác đề đạt với tổng thống ba phương
án: 1) Giải pháp thông qua thương lượng trên bất cứ một cơ sở nào có thể
có được; 2) Tăng mạnh sức ép quân sự với cả hai miền, nhất là với Bắc
Việt Nam; 3) Chính sách xen kẽ giữa gây sức ép đối với Bắc Việt Nam
đồng thời nỗ lực duy trì các kênh tiếp xúc trong trường hợp Hà Nội mong
muốn có một giải pháp.
16