Page 194 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 194
xâm lược miền Bắc nhưng ta vẫn phải tích cực đề phòng địch
tiến công hạn chế ra Khu 4 để phục vụ quyết tâm của chúng giữ
miền Nam.
Âm mưu chiến lược của Mỹ đối với miền Bắc vẫn như nhận
định của Bộ Chính trị hồi tháng 10/1966, ít có khả năng địch
mở rộng chiến tranh ra cả nước nhưng ta vẫn phải đề phòng hai
trường hợp: một là, địch tiến công hạn chế ra Quân khu 4 với
mục đích ban đầu giải quyết vấn đề miền Nam, nhưng không
đạt nên leo thang dần thành chiến tranh xâm lược toàn miền
Bắc; hai là, trước sức ép của phái cực đoan hiếu chiến thắng thế
sau bầu cử tổng thống, lại do thất bại và bế tắc ở miền Nam kéo
dài, không giải quyết nổi, Mỹ có thể liều lĩnh đưa "chiến tranh
cục bộ" ra miền Bắc. Hai nhận định trên khác nhiều so với nhận
định trong kế hoạch cũ .
1
Về lực lượng, nhận định trong dự thảo lần này cũng khác.
Dự thảo viết: Nếu xâm lược miền Bắc, quân Mỹ và chư hầu là
chủ yếu, quân đội Sài Gòn là lực lượng tượng trưng nhưng
không thể thiếu vì lý do chính trị. Đánh ra miền Bắc, Mỹ sẽ gặp
khó khăn về bảo đảm vật chất, vì khả năng tiếp nhận của hệ
thống cảng, sân bay miền Bắc hạn chế, địa hình khó triển khai
lớn, nên trong năm đầu, địch chỉ có thể triển khai 35-40 vạn
quân (khoảng 7-9 sư đoàn lục quân) thay vì 50-70 vạn (15-23
sư đoàn). Tuy nhiên, về lâu dài, với tiềm lực lớn, Mỹ cũng khắc
phục được.
___________
1. Trước đây Bộ Chính trị nhận định: Mỹ đánh miền Bắc trong ba
trường hợp: phong trào cách mạng ở miền Nam và Lào gặp trở ngại; đấu
tranh cách mạng phát triển mạnh; phe xã hội chủ nghĩa mâu thuẫn, để
Mỹ lợi dụng. Tình hình mới cho thấy cả ba trường hợp trên không còn
phù hợp, nhất là trường hợp thứ nhất (xem hồ sơ số 2109, phông Cục Tác
chiến, Trung tâm Lưu trữ Bộ Quốc phòng).
192