Page 196 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 196
Về chiến trường, bản dự thảo nhận định một số nước ở châu Á
có thể trở thành căn cứ quân sự trực tiếp và căn cứ không quân,
hải quân, căn cứ hậu cần của quân đội Mỹ. Với ta, Nam - Bắc sẽ
là một chiến trường, Đông Dương là chiến trường phối hợp
chung, trong đó miền Bắc là chiến trường chính ở Việt Nam,
Việt Nam là chiến trường chính ở Đông Dương.
Về hướng chiến lược, nếu chiến tranh nổ ra, miền Bắc vẫn
được chia thành bốn hướng chiến lược (đồng bằng Bắc Bộ và
Thanh Hóa; Tây Bắc; Đông Bắc; Khu 4). Bản dự thảo nhấn
mạnh hai vấn đề: 1) Đồng bằng Bắc Bộ là chiến trường thống
nhất, nhưng do địa bàn rộng, sâu, đông dân, bị sông Hồng chia
cắt, mạng giao thông kém, trong lúc phương tiện cơ động và liên
lạc của ta còn yếu nên sẽ gặp nhiều khó khăn về chỉ huy thống
nhất, nhất là khi địch đã đánh sâu vào nội địa; 2) Hải quân của
ta chưa có khả năng đánh địch từ xa, cho nên chủ yếu là hiệp
đồng với Quân khu Đông Bắc để đánh địch khi chúng vào gần
hoặc tấn công Đông Bắc .
1
Phương châm chỉ đạo chung là: Tích cực tiến công để sáng
tạo thế chủ động chiến lược, cố gắng giành thắng lợi có ý nghĩa
chiến lược ngay từ thời kỳ đầu. Phương thức tác chiến vẫn là ba
hình thức, hai lối đánh, kết hợp chiến tranh chính quy với chiến
tranh du kích ngay từ đầu, tiến công có kết hợp với phòng ngự
nhưng tiến công là chủ yếu; vận dụng sáu phương thức tác
chiến ở miền Nam nhưng phải thêm phương thức chống đổ bộ
đường không, đường biển và hiệp đồng binh chủng trên mặt
đất, các khu vực chốt cố thủ đánh phòng ngự.
___________
1. Do hai điểm trên nên Quân ủy Trung ương đặt vấn đề nghiên cứu
tách Quân khu 3 thành hai quân khu Tả Ngạn và Hữu Ngạn; Bộ Tổng
tham mưu kiến nghị sáp nhập Quân khu Đông Bắc với Hải quân thành
một Bộ Tư lệnh thống nhất chỉ huy cả Quân khu Đông Bắc và Hải quân.
194