Page 143 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 143
Anh đi làm thợ nơi nao, Có phải đạo vợ nghĩa chồng,
Để em gánh đục gánh bào đi đưa. Thì mang ô xuống cánh đồng mà che.
Trời nắng cho chí trời mưa, *
Để em cởi áo che cưa cho chàng. Anh tới nhà em, anh ăn cơm với cá.
* Em tới nhà anh, em ăn rau má với cua đồng.
Cho xinh cho đẹp, miệng cười hoa thơm. Khó em chịu khó, đạo vợ chồng em vẫn thương.
Để về xay lúa vần cơm, *
Để về nói chuyện sớm hôm đỡ buồn. Anh về hái đậu, trẩy cà,
Để về vãi cải trong vườn, Để em đi chợ kẻo mà nhỡ phiên.
Để về vằm nhút, làm tương, muối cà. Chợ nhỡ phiên tốn công thiệt của,
Để về nuôi lợn nuôi gà, Miệng tiếng người cười rõ sao đang.
Kiếm quan tiền vốn sau mà nuôi thân.
* Lấy chồng phải gánh giang san,
Anh đi em ở lại nhà, Chợ phiên còn nhỡ, giang san còn gì.
Vườn rau em tưới, mẹ già em chăm. *
Anh đi em phải dặn dò, Anh về Bình Định chi lâu,
Chua cam chớ phụ, ngọt bòng chớ ham. Bỏ em ở lại hái dâu một mình.
* *
Anh em cốt nhục đồng bào, Bốn mùa xuân hạ thu đông,
Vợ chồng là nghĩa, lẽ nào chẳng thương. Thiếp ngồi dệt vải những trông bóng chàng.
Anh đi em ở lại nhà, Dừa xanh trên bến Tam Quan,
Vườn rau em tưới, mẹ già em chăm. Dừa bao nhiêu trái trông chàng bấy nhiêu.
* *
Anh kia đi ô cánh dơi, Ba đời bảy họ nhà dơi,
Để em làm cỏ mồ hôi ướt đầm. Thăm vườn táo rụng, bỏ nơi nhãn lồng.
141 142