Page 147 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 147
Chàng mà tính được cho thông, Chàng về dạm vợ kẻo già,
Thì thiếp mở cửa loan phòng chàng vô. Phượng hoàng mô đến tay tra mà chờ.
* *
Chàng ơi! Trẩy sớm hay trưa, Chàng về nỏ có chi đưa,
Để em gánh gạo tiễn đưa hành trình. Quả cam đang bé, quả dừa đang non.
Thương nàng đã đến tháng sinh, *
Ăn ở một mình trông cậy vào ai. Chàng về thì đục cũng về,
Rồi khi sinh gái, sinh trai, Dùi cui ở lại, làm nghề gì ăn?
Sớm khuya mưa nắng lấy ai bạn cùng! *
Sinh gái thì em gả chồng, Chanh chua anh để giặt quần,
Sinh trai lấy vợ, mặc lòng thiếp lo. Người chua anh để làm thần gốc đa.
* *
Chàng về mua chỉ mua kim, Chanh chua thì khế cũng chua,
Thêu loan, thêu phượng mới nên khăn này. Chanh bán có mùa, khế bán quanh năm.
Thêu cho đủ lối mới hay, *
Anh thời thêu phượng, em nay thêu rồng. Chàng về thiếp nhớ đăm đăm,
Bốn bên thêu bốn cánh hồng, Giường trên chiếu dưới, ai nằm đêm nay?
Ở giữa con rồng, phượng lộn chung quanh. Chàng về thiếp nhớ lắm thay,
Ở giữa chỉ đỏ rành rành, Giường trên chiếu dưới, đêm nay ai nằm?
Bốn góc em thêu bốn cành quế chi. *
Đố anh thêu được hoa quỳ, Ba năm ăn ở trên thuyền,
Đố anh thêu được bốn vì cành hoa. Bởi anh hàng muối cho nên mặn mà.
Anh về mượn thợ thêu đi, Xuống thuyền dịp bảy, dịp ba,
Anh mà thêu được, em thì mất khăn. Trách anh hàng trứng cho ra đôi lòng.
* *
Chàng về dạm vợ đẻ con, Chăn tằm rồi lại ươm tơ,
Phượng hoàng đã có lầu son đây rồi. Làm dâu rồi mới được như mẹ chồng.
* *
145 146