Page 372 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 372
đoán được hoạt động của ta trên hướng đường số 4, và kết luận:
Thời cơ lúc này rất tốt, các cấp chỉ huy cần nhận định rõ điểm này,
chuẩn bị thật gấp rút và hết sức giữ bí mật.
Ngày 9/9, cán bộ từ cấp trung đoàn trở lên được triệu tập về dự
hội nghị để báo cáo lần cuối tình hình chuẩn bị chiến đấu. Tại hội
nghị, Chỉ huy trưởng phân tích nội dung bản mệnh lệnh đề ngày
8/9, nêu lên dự kiến các tình huống phản ứng của địch trong quá
trình ta tiến công Đông Khê, khả năng và nhiệm vụ quân ta diệt
viện đi đôi với đánh điểm. Ông nói: Ta bao vây và đánh Đông Khê,
địch ở Thất Khê có thể tiếp viện, nhưng kinh nghiệm đánh Đông
Khê lần trước cho thấy, một tiểu đoàn không dám tiếp viện, địch
1
có thể chờ quân ở Lạng Sơn lên mới có khả năng tập trung để tiếp
viện cho Đông Khê. Trường hợp địch ở Thất Khê phối hợp với quân
ở Lạng Sơn lên giải vây cho Đông Khê với binh lực chừng 2 tiểu
đoàn thì bộ đội chặn viện cũng phải kiên quyết vận động tiêu diệt
toàn bộ, hoặc ít nhất cũng phải tiêu diệt đại bộ phận quân địch.
Nếu ta đánh xong Đông Khê, địch ở Thất Khê biết ta có lực lượng
mạnh để chặn viện, thì cũng không dám tiếp viện, có thể chờ quân
từ Lạng Sơn lên thêm rồi mới dám đánh lên Đông Khê. Sau khi ta
chiếm Đông Khê, Cao Bằng bị cô lập, địch có thể bỏ Cao Bằng, rút
ngắn phòng tuyến, tập trung lực lượng phối hợp với quân ở Thất
Khê đánh lên Đông Khê; ta phải kiên quyết chặn đánh quân địch
từ Thất Khê lên, trước hết tập trung lực lượng vận động bao vây
tiêu diệt quân địch ở Cao Bằng xuống, sau đó quay về tiêu diệt
quân tiếp viện của địch ở Thất Khê lên, dùng lối đánh “diệt từng
bộ phận”.
______________
1. Ý nói trận Trung đoàn 174 diệt cứ điểm Đông Khê hồi cuối tháng
5/1950.
370