Page 506 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 506
Trong mệnh lệnh đề ngày 5/9 gửi Đại đoàn 312, Liên khu Việt
Bắc và Mặt trận Tây Bắc, Tổng Tư lệnh nhận định rằng thế bố trí
của địch trên hướng tây bắc phân tán và cô lập, đa số quân chiếm
đóng là ngụy binh (2/3 là người địa phương), tinh thần chiến đấu
kém, tiếp tế tăng viện hoàn toàn dựa vào đường không. Nghĩa Lộ
là cửa ngõ của Tây Bắc đồng thời cũng là phân khu đột xuất nhất
trên chiến trường Tây Bắc. Điều đáng chú ý về tình hình địch ở
đây không chỉ là một số vị trí ở vòng ngoài công sự được củng cố
tương đối vững chắc, mà điều quan trọng là địch lại khống chế
được nhân dân và nắm cơ sở kinh tế. Vì vậy, Bộ Tổng tư lệnh xác
định mục đích của chiến dịch là nhằm tiêu diệt một bộ phận sinh
lực địch, phát triển chiến tranh du kích, diệt trừ thổ phỉ, mở rộng
cơ sở nhân dân ở vùng sau lưng địch, bảo vệ mùa màng. Mệnh lệnh
nhấn mạnh phương thức hoạt động là phải tranh thủ bất ngờ, tiêu
diệt cứ điểm đồng thời phải có kế hoạch đánh địch rút lui hoặc
tăng viện cả bằng đường bộ và đường không; kế hoạch tác chiến
của chủ lực phải được xây dựng đồng thời với kế hoạch giúp đỡ lực
lượng vũ trang địa phương phát triển chiến tranh du kích, mở rộng
cơ sở nhân dân. Trong mệnh lệnh, Tổng Tư lệnh lưu ý Bộ Tư lệnh
Đại đoàn 312: Tuyệt đối giữ bí mật để tranh thủ bất ngờ; chuẩn bị
đầy đủ về mặt cung cấp; triệt để chấp hành chính sách dân vận và
ngụy vận; đề phòng tư tưởng chủ quan trong hàng ngũ cán bộ (coi
thường địch vì đối tượng tác chiến phần đông là quân ngụy).
Cuộc ra quân của 312 sớm đứng trước những tình huống bất
lợi. Do phát hiện quân ta từ ngày 18/9 khi Đại đoàn 312 hành
quân đến Yên Bái, nên Tướng Xalăng ra lệnh ngay cho Phân khu
Nghĩa Lộ ở vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Trong khi đó, về
phía ta, tư tưởng chủ quan sớm xuất hiện trong cán bộ, nhất là sau
mấy trận tiêu diệt khá dễ dàng một số vị trí ngoại vi trên đường
tiến vào mục tiêu chủ yếu là Nghĩa Lộ. Sau này đồng chí Lê Trọng
Tấn viết: Chúng tôi, những cán bộ chỉ huy, lãnh đạo đã không
504