Page 62 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 62
hằng tưởng tượng. Con người của Bác toát ra một cái gì rất trong
sáng, giản dị. Chỉ có một điều làm tôi chú ý lúc bấy giờ là trong
câu chuyện, Bác thường nói chen nhiều tiếng địa phương miền
Trung. Không ngờ một người xa nước lâu năm như Bác mà vẫn giữ
được tiếng nói quê hương.
Kể từ ngày còn là cậu học sinh Quốc học Huế, có trong tay Bản
án chế độ thực dân Pháp với những cảm nghĩ đầu tiên về Nguyễn Ái
Quốc, đến lúc nhận ra người ngồi trên thuyền đúng là người mà
mình ước ao được gặp, với Võ Nguyên Giáp đã trải qua trọn 15 năm.
Đó chính là chặng đường dẫn ông đến và từ đây ông gắn bó cả cuộc
đời cách mạng của mình với Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh.
Để có được cuộc gặp gỡ ở Thuý Hồ hôm đó, Nguyễn Ái Quốc đã
mất bao công sức suốt hơn nửa năm qua. Các ông Phùng Chí Kiên
và Vũ Anh kể lại rằng, sau khi nghe tin chiến tranh thế giới bùng
nổ, Nguyễn Ái Quốc nóng lòng chờ người từ trong nước ra để nắm
tình hình và cho ý kiến chỉ đạo. Tháng 10/1939, tức một tháng
sau khi Đức tiến công Ba Lan, ông Nguyễn từ Quế Lâm qua Liễu
Châu - Nam Ninh đến Long Châu, nhưng vẫn không tìm được
người cần gặp, ông lại quay về Quế Lâm. Tháng sau, từ Quế Lâm
hai lần ông đi Quý Dương, cũng không gặp, lại tìm đường về Côn
Minh. Mãi đến tháng 2 năm nay (1940), với biệt danh ông Trần,
ông đến gặp Trịnh Đông Hải (tức Vũ Anh), khi đó đang đóng vai
người làm thuê ở hiệu thuốc Vĩnh An Đường ở Côn Minh. Vũ Anh
và Phùng Chí Kiên, hai cán bộ của Ban Hải ngoại của Đảng lúc đó
đang hoạt động ở Hoa Nam, bố trí ông Nguyễn ở nhà Tống Minh
Phương, một Việt kiều yêu nước tham gia cách mạng từ những
năm 30. Trong một lần trao đổi ý kiến với Phùng Chí Kiên và
Vũ Anh, ông Nguyễn ngỏ ý cần tìm đường về nước qua hướng Côn
Minh - Khai Viễn - Lào Cai, nếu không tìm được đường nào an
toàn và thuận lợi hơn. Ông chỉ thị cho Vũ Anh dùng xe của hiệu
Vĩnh An Đường lên đón Đặng Văn Cáp và Hoàng Văn Lộc từ
60