Page 853 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 853
lực lượng ta, không để tan rã, khắc phục hiện tượng “vỡ mặt trận”
khi địch đánh rộng ra. Đến tháng 6/1947, trong 11 nguyên tắc chỉ
đạo tác chiến lần đầu tiên đề ra trong Hội nghị quân sự lần thứ ba,
Tổng Tư lệnh nhấn mạnh nguyên tắc đánh tiêu diệt. Tuy nhiên,
trước sức mạnh tiến công của địch mùa khô năm 1947 lên căn cứ
địa, yêu cầu đặt ra trước hết là tiêu hao địch, bảo toàn được khối
chủ lực, bảo vệ được căn cứ địa và cơ quan lãnh đạo kháng chiến.
Sau cuộc thử thách trong Chiến dịch Việt Bắc, tiếp đó là sau mấy
đợt luyện quân lập công xuân - hè năm 1948, đến tháng 8 năm đó,
Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp ra Huấn lệnh chuyển từ tiêu hao
chiến sang tiêu diệt chiến. Huấn lệnh phân tích vì sao phải chuyển
sang đánh tiêu diệt và chỉ ra những biện pháp xây dựng về tinh
thần tư tưởng, tổ chức lực lượng, tập trung trang bị và về cách
đánh phù hợp để đạt yêu cầu tiêu diệt (chú trọng đánh địch ngoài
vị trí, đang vận chuyển tiếp tế tăng viện, hình thức chủ yếu là
phục kích và vận động phục kích). Riêng đối với cán bộ, huấn lệnh
nhấn mạnh: muốn đánh được tiêu diệt phải có kế hoạch linh hoạt
đi đôi với tinh thần tích cực quyết tâm.
Hơn hai năm rèn luyện bộ đội chủ lực bằng tiến hành các chiến
dịch nhỏ là cả quá trình Tổng Tư lệnh chỉ đạo cuộc đấu tranh cả về
tư tưởng, tinh thần và tác phong chiến đấu nhằm hướng vào yêu
cầu tiêu diệt địch, nhất là tiêu diệt gọn trong từng trận đánh. Từ
cuối năm 1950, chuyển sang đánh lớn, yêu cầu đó càng được nhấn
mạnh trong chuẩn bị chiến dịch. Kết thúc mỗi chiến dịch, một
trong những vấn đề được Tổng Tư lệnh nêu lên (biểu dương hoặc
phê bình) cũng là có thực hiện được đánh tiêu diệt hay không. Mọi
trường hợp không tiêu diệt gọn hoặc bỏ lỡ thời cơ diệt địch đều bị
phê phán nghiêm khắc. Trải qua hơn 10 chiến dịch lớn (thu - đông
năm 1950, xuân - hè năm 1954) điển hình đầu tiên về đánh tiêu
diệt quy mô lớn trong một chiến dịch có ý nghĩa quan trọng tạo
nên bước ngoặt chiến lược là Chiến dịch Lê Hồng Phong 2 (tức
851