Page 856 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 856
lực lượng vũ trang cách mạng Việt Nam bao gồm ba thứ quân là bộ
đội chủ lực, bộ đội địa phương và dân quân du kích, với vị trí chiến
lược, nhiệm vụ và mối quan hệ phối hợp được xác định cụ thể cho
từng thứ quân.
Tại Hội nghị dân quân, tháng 5/1949, trả lời phỏng vấn của
báo Quân du kích: Thế nào là bộ đội địa phương, bộ đội địa
phương và dân quân, du kích khác nhau như thế nào, Đại tướng
1
Tổng Tư lệnh nói : “Dân quân có tính địa phương nhưng không
có tính chất bộ đội. Có nhiều khi những bộ phận quân đội đi làm
nhiệm vụ của bộ đội địa phương nhưng vẫn là đơn vị quân đội
chính quy. Cũng có khi bộ đội vẫn còn nhiều tính địa phương,
như ở Nam Bộ.
Bộ đội địa phương đã thoát ly sản xuất (khi đó ông dùng từ
“sinh sản”) ở xã, có kỷ luật hẳn hoi, sinh hoạt tập thể, có tính chất
của một bộ đội (nhưng không phải không có kế hoạch tăng gia sản
xuất). Đồng thời nó lại chưa phải làm nhiệm vụ chung của bộ đội
chính quy. Trình độ phát triển của nó, nói chung còn kém bộ đội
chính quy và có tính địa phương, tức là bảo vệ địa phương, đồng
thời nhiệm vụ của nó đối với dân quân xã rất nặng. Bộ đội địa
phương còn có tính địa phương nữa, là về mặt trang bị cấp dưỡng
do địa phương phụ trách”.
Như vậy là, từ chỉ thị chung của Cụ Hồ về hai lực lượng chủ
lực và địa phương hồi thành lập Đội Quân giải phóng cuối năm
1944, Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp đã nghiên cứu và vận dụng
sáng tạo tư tưởng quân sự Hồ Chí Minh về xây dựng lực lượng vũ
trang cách mạng vào điều kiện thời chiến, từng bước đáp ứng yêu
cầu của chiến trường và cuối cùng đã tìm ra phương thức tốt
nhất, độc đáo của Việt Nam, đó là ba thứ quân: bộ đội chủ lực, bộ
đội địa phương và dân quân, du kích. Về định nghĩa từng thứ
______________
1. Bài đăng trên báo Quân du kích ngày 31/5/1949.
854