Page 855 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 855
tuổi đời. Dù lúc này quân số đã lên đến 8 vạn và đã trở thành
Quân đội quốc gia, nhưng Vệ quốc đoàn thực chất vẫn chỉ là một
đội du kích, được tổ chức quy mô tiểu đoàn và trung đoàn. Qua
Chiến dịch Việt Bắc, dù bộ đội chủ lực đã lớn lên một bước rất
quan trọng theo quy luật phát triển mà Cụ Hồ đánh giá là “như
suối mới chảy, như lửa mới nhen”, nhưng về nhiều mặt, Vệ quốc
đoàn thực chất vẫn còn là một đội quân du kích.
Nếu mùa khô năm 1947 từ thực tế yêu cầu của chiến trường,
Tổng Chỉ huy sáng tạo ra phương thức tổ chức và cũng là phương
thức hoạt động của đại đội độc lập - tiểu đoàn tập trung để vừa
phát động chiến tranh du kích, vừa rèn luyện bộ đội chủ lực tập
đánh tập trung, thì đầu năm 1949, Tổng Chỉ huy lại đứng trước
một yêu cầu mới: làm thế nào để đẩy mạnh hơn nữa vận động
chiến? Quá trình chỉ đạo đẩy mạnh vận động chiến phải là quá
trình tập trung dần các đại đội độc lập trở về tổ chức biên chế của
các tiểu đoàn, trung đoàn, để có bộ đội tập trung quy mô lớn hơn,
mở những chiến dịch quy mô lớn hơn. Nhưng làm thế nào “gọi” các
đại đội độc lập về với bộ đội chủ lực mà không phương hại đến
phong trào du kích địa phương? Làm thế nào để khắc phục hiện
tượng một số địa phương và đơn vị vội rút đại đội độc lập về với
chủ lực trong khi phong trào du kích chiến tranh chưa phát triển
đủ mạnh, chưa đủ sức đảm nhiệm nhiệm vụ bảo vệ địa phương?
Trong chỉ đạo xây dựng và tác chiến trong lúc này, Tổng Chỉ huy
Võ Nguyên Giáp đã chú trọng “điều hòa” giữa yêu cầu tập trung
đánh lớn với yêu cầu có lực lượng đủ sức duy trì chiến tranh du
kích ở địa phương. Các địa phương được lệnh chọn lọc trong hàng
ngũ du kích những cán bộ và chiến sĩ đủ điều kiện tổ chức ra một
lực lượng thoát ly sản xuất, chiến đấu tại chỗ ở địa phương và
do địa phương đài thọ. Quy mô phổ biến là đại đội ở cấp huyện,
tiểu đoàn ở cấp tỉnh. Trên cơ sở đó, tháng 4/1949, theo sắc lệnh
của Chính phủ, bộ đội địa phương chính thức ra đời và từ đấy,
853