Page 696 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 696
thường thì thật khó có thể trả lời cho câu hỏi vì sao tầng lớp địa
chủ, trí thức thời ấy đã không màng lợi lộc, xếp tất cả riêng tư vào
chiến khu cứu nước! Cái đó là cái gì? Phải chăng là lòng yêu nước,
tinh thần dân tộc cao cả? Sự dấn thân của tầng lớp trí thức, địa chủ
Nam Bộ càng thấy Bác Hồ đã rất sáng suốt, khi giương cao ngọn cờ
độc lập dân tộc trong thời điểm tiến hành cuộc Cách mạng Tháng
Tám. Được sống trong những ngày đầy hào khí ấy, tôi thấy Đảng và
Nhà nước còn mang món nợ lớn với họ. Bởi sau khi giành được độc
lập, thống nhất đất nước, nhiều đóng góp của giới “địa chủ”, nhân
sĩ, trí thức Nam Bộ chưa được đề cao đúng với tầm vóc của họ. Con
cháu của họ cho đến nay vẫn còn chịu nhiều thiệt thòi. Vì vậy mà tôi
mong muốn các nhà văn hãy viết về họ. Đó cũng là những con người
có tính cách, số phận rất đặc biệt...”.
Nỗi lòng của bác Sáu đã lôi cuốn nhiều trái tim nhà văn. Và kết
quả, Nhà xuất bản Trẻ đã hình thành nên dòng sách Nhân vật Nam
Bộ chí. Mỗi nhà văn được mời đến Văn phòng Chính phủ phía Nam
hôm ấy chọn một nhân vật mà họ tâm đắc để đăng ký viết. Nhà văn
Nguyễn Quang Sáng viết về bác sĩ Nguyễn Văn Hưởng, nhà văn
Lê Thành Chơn viết về cụ Cao Triều Phát, v.v.. Tôi hoang mang vô
kể, không biết phải bắt đầu từ đâu, bởi đây là một đề tài khó, vượt
xa với vốn sống của một nhà văn được sinh sau đẻ muộn như tôi.
Nhưng cuối cùng rồi tôi cũng tìm ra nhân vật của mình, trước nỗi
đau của Đức Giáo tông Nguyễn Ngọc Tương khi vô tình đọc lướt qua
lược sử cuộc đời ông:
Nén tình máu mủ vì danh đạo,
Đành để hai con chịu khổ hình.
Mệnh hệ nhơn sanh thà bảo trọng,
Tình nhà cam phải chịu hy sinh.
Hai con trai của Đức Giáo tông Nguyễn Ngọc Tương là kỹ sư
Nguyễn Ngọc Bích, Nguyễn Ngọc Nhựt được du học, đỗ đạt ở Pháp
đã sẵn sàng nghe theo lời kêu gọi của Bác Hồ, về nước, tham gia
kháng chiến và lần lượt rơi vào tay quân Pháp. Nhằm mua chuộc,
694