Page 715 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 715
Đó là một nhà cách mạng thực sự. Rõ nhất là ở chỗ, ông ít khi
chấp nhận lối mòn trong tư duy và hành động.
Tôi đã chứng kiến và biết một số chuyện cho thấy ông là con
người dám vượt qua ngưỡng, vượt qua khuôn khổ hình thức và tư
duy để đạt được cái gì ông cho là đúng.
Trong thời điểm Đại hội X đang diễn ra, tôi nhận được điện
thoại của ông. Ông hỏi: “Hay là cậu tự ứng cử Ủy viên Trung ương?”.
Tôi giật mình. Hơn ai hết, ở vị trí đó, ông hiểu rõ quy trình tổ chức
của Đảng không cho phép một hành động vượt ra khỏi tổ chức như
vậy. Điều này đủ thấy ông là con người không hề câu nệ.
Với người cách mạng, nếu câu nệ sẽ mất chất cách mạng, phải
luôn vượt lên trên những cái bình thường để làm cái gì mới, vì cái
đúng có thể vượt qua tất cả.
Khi còn là Bí thư Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh, ông thường
đến nói chuyện với thanh niên, không nói lý luận sách vở mà kể về
những câu chuyện sinh động trong cuộc sống, nhờ đó có sức lôi cuốn
đặc biệt. Sự lôi cuốn của ông ở nhiều hoàn cảnh khác nhau, ngoài
phong cách, tác phong, ý tưởng mới ra, là nhờ sự lan tỏa của nhiệt
huyết sống.
Nhiệt huyết sống, ý chí khẳng định cái mới đó đã giúp ông vượt
qua nhiều lực cản để thực hiện được những thành công lớn trong
quá trình tham gia lãnh đạo đất nước ở nhiều cương vị khác nhau.
Ở ông cũng có một bản lĩnh để có những ứng xử hiếm thấy, như
sẵn sàng vào trại giam trao kỷ niệm chương, rót rượu cho một người
cấp dưới (một trong những người chủ chốt xây dựng đường dây tải
điện 500kV) bị rơi vào vòng lao lý.
Về hưu, nhiều người chọn lối sống “mũ ni che tai”, còn ông thì
khác. Ông không thoát ra khỏi mối toan lo cho sự nghiệp đất nước.
Ông luôn phản biện, từ chuyện nhà Quốc hội, phát triển đô thị, mở
rộng Hà Nội, chăm lo đời sống người nghèo... dù rằng, những ý kiến
của ông không phải lúc nào cũng được lắng nghe.
713