Page 751 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 751
NGƯỜI HÀO KIỆT ÁO VẢI TRONG LÒNG TÔI
HUỲNH BỬU SƠN
ới đó mà đã một năm rồi. Dòng đời vẫn lặng lẽ, hoặc xôn xao,
Mtrôi qua, nhưng dường như cái mất mát, cái khoảng trống mà
ông đột ngột ra đi để lại đó, không dễ gì lấp được. Một khoảng trống
không lấp được cuốn hút theo nó nhiều tiếc nuối, những tiếc nuối
chất chứa bao kỳ vọng, bao ước mơ mà giờ đây trở nên hão huyền.
Có những điều tốt cho đất nước, cho dân tộc mà nếu ông còn đó, phải
chăng sẽ tốt hơn nhiều? Có những điều không tốt mà nếu ông còn đó,
phải chăng sẽ không xảy ra? Có những mong muốn, những nguyện
vọng được mọi tầng lớp người dân Việt Nam ấp ủ bao nhiêu năm, bao
nhiêu tháng mà phải chăng nếu ông còn đó, có thể - có thể thôi - sẽ
trở thành hiện thực, một hiện thực sẽ làm cho đất nước này tốt hơn,
trong ý nghĩa mọi người có cơ hội cùng nhau chung sức, chung lòng
đóng góp cho sự thịnh vượng của nó? Giờ đây, không có ông, có một
điều chắc chắn có thật: đó là những ước mơ, những mong chờ, những
kỳ vọng sâu thẳm trong lòng mọi người sẽ còn rất lâu, hoặc không
biết đến bao giờ, còn có ai có thể lắng nghe, chia sẻ và cùng mong
muốn làm chúng trở nên có thật. Cái mất mát, cái khoảng trống ông
để lại to lớn quá và đau đớn quá. Ông mất đi năm 86 tuổi, ông đã ở
tuổi thượng thọ, vượt qua tuổi cổ lai hy. Ở tuổi đó đã là thọ lắm rồi,
con người đâu thể nào đi ngược lại quy luật của tạo hóa. Sao mọi
người vẫn thấy ông còn đang tràn trề năng lượng, tràn trề sức sống,
749